Những Lời Khuyên Của Rabbi - Chương 1
Chương 1: Bài Học Về Lòng Nhân Từ
Một ngày nọ, tại một ngôi làng nhỏ gần biên giới, có một Rabbi nổi tiếng với lòng nhân từ và sự thông thái của mình. Người dân từ khắp nơi kéo đến gặp ông để nghe những lời khuyên và nhận được sự hướng dẫn.
Một buổi sáng, một người đàn ông giàu có và quyền lực bước vào nhà Rabbi. Với vẻ mặt đầy kiêu ngạo, ông ta tiến đến gần Rabbi.
Người đàn ông giàu có: “Thưa Rabbi, tôi đã làm rất nhiều việc từ thiện, giúp đỡ người nghèo và đóng góp cho cộng đồng. Nhưng tại sao tôi vẫn cảm thấy trống rỗng và không hạnh phúc?”
Rabbi mỉm cười, ánh mắt hiền từ của ông nhìn thẳng vào người đàn ông.
Rabbi: “Hãy đi theo tôi, và tôi sẽ cho ông thấy điều gì đó.”
Rabbi dẫn người đàn ông ra ngoài, đến trước một tấm kính lớn. Ông chỉ vào tấm kính và nói:
Rabbi: “Hãy nhìn qua tấm kính này và cho tôi biết ông thấy gì.”
Người đàn ông nhìn qua tấm kính, thấy những người dân trong làng đang đi lại trên đường, ai cũng bận rộn với công việc của mình.
Người đàn ông giàu có: “Tôi thấy những người đi lại trên đường, ai cũng bận rộn với công việc của mình.”
Rabbi gật đầu rồi dẫn ông ta đến trước một tấm gương lớn trong phòng.
Rabbi: “Bây giờ hãy nhìn vào tấm gương này và cho tôi biết ông thấy gì.”
Người đàn ông nhìn vào gương và thấy hình ảnh phản chiếu của chính mình.
Người đàn ông giàu có: “Tôi chỉ thấy chính mình.”
Rabbi mỉm cười nhẹ nhàng, đặt tay lên vai người đàn ông và giải thích:
Rabbi: “Tấm kính và tấm gương đều được làm từ cùng một chất liệu, chỉ khác là tấm gương có thêm một lớp bạc phía sau. Khi ông không có lớp bạc đó, ông có thể nhìn thấy thế giới xung quanh, nhìn thấy những người khác. Nhưng khi có lớp bạc, ông chỉ thấy chính mình. Lòng nhân từ thực sự không phải là làm việc từ thiện để cảm thấy mình tốt đẹp, mà là giúp đỡ người khác mà không cần nhìn thấy chính mình trong đó.”
Người đàn ông ngẫm nghĩ về những lời của Rabbi, ánh mắt dần trở nên suy tư hơn.
Người đàn ông giàu có: “Tôi đã luôn nghĩ rằng việc giúp đỡ người khác sẽ làm tôi cảm thấy hài lòng, nhưng có lẽ tôi đã sai. Tôi cần làm việc này với sự chân thành hơn, không chỉ để cảm thấy mình tốt đẹp.”
Rabbi gật đầu, ánh mắt đầy sự đồng cảm.
Rabbi: “Chính xác. Khi ông giúp đỡ người khác mà không cần sự công nhận hay lời khen ngợi, đó mới là lúc ông tìm thấy niềm vui và sự hạnh phúc thực sự. Lòng nhân từ không cần một tấm gương để phản chiếu, mà nó là ánh sáng tự nhiên tỏa ra từ trái tim.”
Người đàn ông cúi đầu, lòng đầy biết ơn.
Người đàn ông giàu có: “Cảm ơn Rabbi, tôi đã hiểu ra điều này. Tôi sẽ thay đổi cách nhìn và hành động của mình.”
Rabbi mỉm cười, vỗ nhẹ lên vai người đàn ông.
Rabbi: “Hãy nhớ rằng, lòng nhân từ không phải là để người khác nhìn thấy, mà là để chính ông cảm nhận được niềm vui trong lòng mình.”
Người đàn ông rời khỏi nhà Rabbi với một tâm trạng nhẹ nhàng hơn, và từ đó, ông bắt đầu giúp đỡ người khác bằng cả trái tim chân thành, không cần sự công nhận hay lời khen ngợi. Cuối cùng, ông nhận ra rằng hạnh phúc thật sự đến từ sự cho đi chân thành và không vụ lợi.