Những Lời Khuyên Của Rabbi - Chương 3
Chương 3: Sự Khôn Ngoan Của Sự Tha Thứ
Trong một ngôi làng khác, có một người đàn ông tên là Isaac, nổi tiếng là kẻ thù của nhiều người vì tính cách nóng nảy và thù hận của mình. Isaac thường giữ trong lòng những mối thù nhỏ nhặt và không bao giờ chịu tha thứ cho ai. Điều này khiến cuộc sống của ông trở nên cô độc và buồn bã. Một ngày nọ, Isaac quyết định đến gặp Rabbi để nhờ giúp đỡ.
Isaac: “Thưa Rabbi, tôi không thể tha thứ cho những ai đã làm tổn thương tôi. Mỗi khi nghĩ đến họ, tôi lại cảm thấy giận dữ và đau khổ. Làm thế nào để tôi có thể sống mà không mang trong mình sự thù hận?”
Rabbi lắng nghe lời nói của Isaac, rồi ông mỉm cười một cách điềm tĩnh.
Rabbi: “Isaac, hãy đi hái cho ta một ít cỏ dại từ cánh đồng ngoài kia.”
Isaac ngạc nhiên nhưng vẫn làm theo lời Rabbi. Ông đi ra cánh đồng và hái một nắm cỏ dại, mang về cho Rabbi.
Rabbi nhận lấy nắm cỏ dại, nhìn chúng một lúc rồi bất ngờ ném ra ngoài cửa sổ. Isaac ngạc nhiên và hỏi:
Isaac: “Rabbi, tại sao ngài lại ném cỏ dại đi?”
Rabbi mỉm cười và nói:
Rabbi: “Bây giờ, Isaac, hãy ra ngoài và nhặt lại từng chiếc lá cỏ dại này.”
Isaac càng ngạc nhiên hơn. Ông nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy những chiếc lá cỏ dại đã bị gió cuốn đi khắp nơi.
Isaac: “Điều đó là không thể, thưa Rabbi! Gió đã cuốn đi những chiếc lá cỏ dại này khắp nơi. Tôi không thể nào nhặt lại hết được.”
Rabbi gật đầu, ánh mắt sâu lắng:
Rabbi: “Đúng vậy, Isaac. Thù hận cũng giống như những chiếc lá cỏ dại này. Khi ông giữ nó trong lòng, nó sẽ lan rộng và khó mà thu lại được. Thù hận chỉ làm tổn thương chính ông, giống như việc ông cố gắng nhặt lại những chiếc lá cỏ đã bị gió cuốn đi. Nhưng nếu ông tha thứ, ông sẽ ngăn chặn được sự lan rộng đó và giữ cho tâm hồn mình bình yên.”
Isaac ngẫm nghĩ về lời nói của Rabbi, nhận ra rằng sự thù hận đã khiến cuộc sống của ông trở nên nặng nề và đau khổ.
Isaac: “Nhưng thưa Rabbi, làm thế nào để tôi có thể tha thứ khi những vết thương trong lòng tôi quá sâu?”
Rabbi đặt tay lên vai Isaac, ánh mắt đầy cảm thông:
Rabbi: “Tha thứ không có nghĩa là quên đi những gì đã xảy ra, Isaac. Đó là việc ông giải phóng bản thân khỏi gánh nặng của thù hận. Tha thứ là một hành động của lòng nhân từ và sự khôn ngoan, giúp ông giải thoát chính mình. Khi ông tha thứ, ông không chỉ mang lại sự bình yên cho người khác, mà còn cho chính mình.”
Isaac cúi đầu, lòng đầy suy tư. Ông hiểu rằng tha thứ không phải là điều dễ dàng, nhưng đó là cách duy nhất để ông có thể tìm lại sự bình yên trong tâm hồn. Từ đó, Isaac bắt đầu thực hành sự tha thứ, từng chút một, ông cảm nhận được sự nhẹ nhõm trong tâm hồn và cuộc sống của ông trở nên thanh thản hơn.
Rabbi đã giúp Isaac nhận ra rằng sự khôn ngoan của tha thứ không chỉ là một hành động tốt đẹp mà còn là một cách để sống một cuộc đời an lành và trọn vẹn.