Những Năm Tháng Ẩn Dật của Gia Cát Lượng - Chương 1
Chương 1: Cuộc Sống Yên Bình ở Long Trung
Nhân vật:
Gia Cát Lượng: Một học giả trẻ tài năng, sống ẩn dật ở Long Trung.
Gia Cát Quân: Em trai của Gia Cát Lượng, sống cùng anh ở Long Trung.
Trong một ngôi làng yên bình tại Long Trung, Gia Cát Lượng cùng em trai Gia Cát Quân sống cuộc sống giản dị nhưng đầy tri thức. Những ngôi nhà mái tranh, những cánh đồng xanh mướt và ngọn núi hùng vĩ bao quanh làng tạo nên một khung cảnh thanh bình và yên ả. Mỗi buổi sáng, Gia Cát Lượng thường thức dậy từ sớm, ngồi dưới gốc cây lớn trước nhà, đọc sách và suy ngẫm.
Gia Cát Quân (đi tới với nụ cười): “Anh Lượng, lại là sách chiến thuật quân sự à? Không phải anh đã đọc nó cả trăm lần rồi sao?”
Gia Cát Lượng (mỉm cười đáp): “Đúng vậy, Quân. Nhưng mỗi lần đọc lại, anh lại nhận ra thêm những điều mới. Sách vở cũng giống như cuộc đời, luôn có những điều bất ngờ.”
Cả hai anh em cùng nhau làm việc trên cánh đồng, trồng trọt và chăm sóc cây cối. Cuộc sống của họ tuy giản dị nhưng tràn đầy niềm vui và sự hài hòa với thiên nhiên.
Một buổi chiều, sau khi làm việc xong, hai anh em ngồi dưới gốc cây lớn, thưởng thức bữa ăn đơn giản nhưng ngon miệng.
Gia Cát Quân: “Anh Lượng, em vẫn luôn thắc mắc, tại sao chúng ta lại chọn sống ở đây, giữa những ngọn núi và rừng cây này?”
Gia Cát Lượng (nhìn xa xăm): “Quân, cuộc sống ở đây tuy giản dị nhưng thanh bình. Anh muốn tìm hiểu sâu hơn về thiên nhiên và con người, để có thể hiểu được cách mà thế giới vận hành. Chúng ta không chỉ sống cho bản thân, mà còn phải biết đến những giá trị lớn hơn.”
Gia Cát Quân: “Nhưng anh có bao giờ nghĩ đến việc rời khỏi đây và dùng tài năng của mình để giúp đỡ người khác không?”
Gia Cát Lượng: “Anh đã nghĩ đến điều đó. Nhưng anh đang chờ đợi một người, một người mà anh tin tưởng và cảm thấy đáng để theo đuổi. Anh sẽ không rời khỏi nơi này cho đến khi người đó xuất hiện.”
Cuộc sống của hai anh em tiếp tục trôi qua trong yên bình. Gia Cát Lượng không chỉ là một học giả, mà còn là một người thầy dạy học cho những đứa trẻ trong làng. Ông truyền đạt kiến thức và giá trị sống cho chúng, luôn hy vọng rằng một ngày nào đó, chúng sẽ trở thành những người có ích cho xã hội.
Một ngày nọ, khi Gia Cát Lượng đang ngồi đọc sách dưới gốc cây lớn, ông nhận được thư từ anh trai Gia Cát Cẩn từ Đông Ngô gửi tới. Trong thư, Gia Cát Cẩn cập nhật tình hình chính trị phức tạp và mong muốn em trai sớm tìm ra con đường của mình.
Gia Cát Cẩn (trong thư): “Lượng, ở đây tình hình Đông Ngô khá phức tạp. Tào Tháo ngày càng mạnh mẽ, còn chúng ta cần tìm ra con đường riêng. Hy vọng rằng em sẽ tìm thấy hướng đi đúng đắn cho mình.”
Gia Cát Lượng (đọc thư, thầm nghĩ): “Anh Cẩn, em hiểu. Em tin rằng mỗi người đều có một số phận riêng, và em cũng đang chờ đợi thời điểm thích hợp để hành động.”
Gia Cát Lượng tiếp tục sống và chờ đợi, biết rằng thời điểm để ông bước ra khỏi bóng tối và thực hiện lý tưởng của mình sẽ sớm đến. Những ngày tháng yên bình ở Long Trung là giai đoạn chuẩn bị quan trọng, rèn luyện trí tuệ và tinh thần để sẵn sàng đối mặt với những thử thách lớn lao phía trước.
Với lòng kiên định và sự chuẩn bị kỹ lưỡng, Gia Cát Lượng biết rằng một ngày nào đó, ông sẽ tìm thấy người lãnh đạo xứng đáng và cùng người đó thực hiện những điều vĩ đại. Nhưng cho đến lúc đó, ông sẽ tiếp tục sống và học hỏi, trau dồi thêm kiến thức và kỹ năng của mình.