Những Năm Tháng Ẩn Dật của Gia Cát Lượng - Chương 4
Chương 4: Tin Tức về Lưu Bị
Nhân vật:
Gia Cát Lượng: Một học giả trẻ tài năng, sống ẩn dật ở Long Trung.
Gia Cát Quân: Em trai của Gia Cát Lượng, sống cùng anh ở Long Trung.
Khách lữ hành: Những người khách từ phương xa mang tin tức về Lưu Bị.
Một buổi sáng đẹp trời, khi Gia Cát Lượng và Gia Cát Quân đang làm việc trong vườn, họ thấy một nhóm người lữ hành tiến vào làng. Nhóm khách này có vẻ mệt mỏi và bụi bặm sau một chặng đường dài.
Gia Cát Lượng (chào hỏi): “Chào các vị khách, các vị từ đâu đến và có tin tức gì mới không?”
Khách lữ hành (một người đáp): “Chúng tôi từ phương xa đến, đi qua nhiều nơi và nghe được nhiều chuyện. Hiện tại, tình hình đất nước rất hỗn loạn. Tào Tháo ngày càng mạnh mẽ, còn Lưu Bị thì đang gặp nhiều khó khăn.”
Gia Cát Quân (ngạc nhiên): “Lưu Bị? Người mà nổi tiếng là nhân hậu và có lòng trắc ẩn sao?”
Khách lữ hành: “Đúng vậy. Lưu Bị đang cố gắng xây dựng lực lượng của mình và tìm kiếm những người tài năng để giúp đỡ. Ông ấy là người lãnh đạo có tâm huyết và luôn quan tâm đến dân chúng.”
Gia Cát Lượng im lặng lắng nghe, lòng ông bắt đầu dao động. Lưu Bị là người mà ông đã nghe danh từ lâu, và những điều tốt đẹp về ông ta khiến Gia Cát Lượng cảm thấy đây có thể là người lãnh đạo mà ông đang tìm kiếm.
Gia Cát Lượng (trầm ngâm): “Cảm ơn các vị đã cho ta biết. Có lẽ đây chính là người mà ta đang chờ đợi.”
Sau khi nhóm khách lữ hành rời đi, Gia Cát Lượng và Gia Cát Quân ngồi lại trong nhà, thảo luận về những gì họ vừa nghe được.
Gia Cát Quân: “Anh Lượng, có lẽ đây là thời điểm thích hợp để anh hành động. Lưu Bị có vẻ là người lãnh đạo mà anh mong đợi.”
Gia Cát Lượng: “Quân, em nói đúng. Những gì ta nghe về Lưu Bị thật sự rất ấn tượng. Anh cảm thấy đây là cơ hội để thực hiện lý tưởng của mình và giúp đỡ đất nước.”
Những ngày sau đó, Gia Cát Lượng tiếp tục chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc hành trình mới. Ông viết thư gửi cho anh trai Gia Cát Cẩn, thông báo về quyết định của mình.
Gia Cát Lượng (viết thư): “Anh Cẩn, em đã nghe về Lưu Bị và những khó khăn mà ông ấy đang đối mặt. Em cảm thấy đây là thời điểm thích hợp để rời khỏi Long Trung và tìm đến Lưu Bị. Em hy vọng anh sẽ ủng hộ quyết định này.”
Khi thư gửi đi, Gia Cát Lượng bắt đầu sắp xếp hành lý và chuẩn bị rời khỏi Long Trung. Ông biết rằng cuộc hành trình này sẽ đầy thử thách, nhưng ông cảm thấy tự tin và quyết tâm.
Một buổi sáng, Gia Cát Lượng và Gia Cát Quân đứng bên bờ hồ, nơi ông từng mơ thấy con rồng vàng.
Gia Cát Quân: “Anh Lượng, em sẽ luôn ủng hộ anh. Hãy đi và thực hiện lý tưởng của mình. Em sẽ ở lại đây chăm sóc ngôi nhà và tiếp tục con đường học vấn.”
Gia Cát Lượng (mỉm cười): “Cảm ơn em, Quân. Anh sẽ không phụ lòng em và những người đã tin tưởng anh.”
Gia Cát Lượng bắt đầu cuộc hành trình đến Tân Dã, nơi Lưu Bị đang đóng quân. Ông đi qua nhiều vùng đất, gặp gỡ và học hỏi thêm nhiều điều từ những người ông gặp trên đường. Sự quyết tâm và lòng kiên định của ông càng ngày càng mạnh mẽ hơn.
Một ngày nọ, khi đang nghỉ ngơi bên dòng sông, Gia Cát Lượng gặp một nhóm binh lính đang gặp khó khăn. Với tài năng của mình, ông đã giúp họ vượt qua tình huống nguy hiểm và nhận được sự tôn trọng từ họ.
Binh lính: “Ngài thật sự là một người tài giỏi. Ngài định đi đâu?”
Gia Cát Lượng: “Ta đang trên đường gặp Lưu Bị. Nếu các ngươi cũng muốn góp sức cho đất nước, hãy cùng ta đi gặp ông ấy.”
Cuộc hành trình của Gia Cát Lượng tiếp tục với nhiều thử thách và cơ hội. Ông biết rằng con đường phía trước còn dài, nhưng với lòng quyết tâm và trí tuệ của mình, ông sẽ không lùi bước trước bất kỳ khó khăn nào.