Những người đàn ông trong đêm - Chương 2
Chương 2: Nhập Cảnh
Tiểu Bảo và Lý Nguyên đi bộ qua những con phố nhộn nhịp, không khí rộn ràng của thời Đường hiện lên rõ nét. Những tiếng cười, tiếng chào hàng hòa quyện với âm thanh của những chiếc xe ngựa lăn bánh trên đường. Cảnh tượng này khiến Tiểu Bảo cảm thấy như mình đang sống trong một bộ phim lịch sử.
“Đây là khu phố thương mại lớn nhất trong thành phố,” Lý Nguyên giới thiệu. “Tôn Đăng là một trong những thương nhân có ảnh hưởng nhất ở đây. Chúng ta sẽ đến gặp một số người quen của hắn.”
“Hắn có nhiều kẻ thù không?” Tiểu Bảo hỏi, vừa đi vừa quan sát những người qua lại.
“Rất nhiều,” Lý Nguyên trả lời. “Hắn là một thương nhân thành công, nhưng cũng không thiếu những người ghen ghét và muốn hại hắn. Chúng ta cần phải tìm ra ai là kẻ có động cơ mạnh nhất.”
Họ đến trước một quán trà nhỏ, nơi có một nhóm người đang ngồi bàn tán sôi nổi. Lý Nguyên dẫn Tiểu Bảo vào trong. “Chúng ta cần thông tin từ những người quen biết Tôn Đăng.”
Tiểu Bảo cảm thấy hồi hộp. Anh chưa bao giờ tham gia vào một cuộc điều tra thực sự, nhất là trong một thời kỳ hoàn toàn khác. Anh cố gắng giữ bình tĩnh, khi Lý Nguyên tiến đến nhóm người đó.
“Xin lỗi, các vị,” Lý Nguyên bắt chuyện, “Tôi là Lý Nguyên, thám tử. Chúng ta muốn hỏi về Tôn Đăng.”
Một người trong nhóm, với bộ râu đen rậm, nhìn Lý Nguyên với ánh mắt nghi ngờ. “Tôn Đăng đã chết. Chúng tôi không muốn nói về hắn nữa.”
“Nhưng việc này rất quan trọng,” Lý Nguyên kiên trì. “Ai có thể là kẻ đứng sau cái chết của hắn? Ai là kẻ có động cơ?”
“Chúng tôi không biết gì cả!” Người râu đen quát, nhưng trong mắt anh ta ánh lên một nỗi lo lắng.
Tiểu Bảo quyết định xen vào. “Xin lỗi, nhưng Tôn Đăng có rất nhiều kẻ thù. Hắn có thể bị ám sát bởi ai đó trong số họ. Hãy giúp chúng tôi.”
Một người phụ nữ trong nhóm, với gương mặt đầy lo âu, lên tiếng. “Hắn có một đối thủ lớn tên là Lục Tôn. Họ đã cạnh tranh với nhau trong nhiều năm. Lục Tôn luôn muốn loại bỏ Tôn Đăng để chiếm lĩnh thị trường.”
“Chúng ta có thể gặp Lục Tôn không?” Tiểu Bảo hỏi.
“Nghe nói hắn đang ở trong khu vực giao dịch lớn. Nhưng hãy cẩn thận, hắn không phải là người dễ tiếp cận,” người phụ nữ cảnh báo.
Lý Nguyên gật đầu. “Cảm ơn, chúng tôi sẽ tìm hiểu.”
Khi rời khỏi quán trà, Tiểu Bảo cảm thấy như mình vừa tìm ra một manh mối quan trọng. “Lục Tôn là một cái tên lớn. Chúng ta cần phải nhanh chóng gặp hắn.”
“Đúng vậy,” Lý Nguyên đồng ý. “Nhưng hãy cẩn thận. Hắn có thể có người bảo vệ mạnh mẽ.”
Họ tiếp tục đi bộ đến khu vực giao dịch, nơi có những gian hàng buôn bán sầm uất. Tiểu Bảo nhận thấy không khí căng thẳng và sự cảnh giác trong ánh mắt của những người xung quanh. Đúng như dự đoán, Lục Tôn không dễ dàng tiếp cận.
“Chúng ta sẽ phải tạo ấn tượng,” Lý Nguyên nói. “Hãy giả vờ là những thương nhân tìm kiếm cơ hội làm ăn.”
Tiểu Bảo gật đầu. Anh không có kinh nghiệm trong việc đàm phán thương mại ở thời kỳ này, nhưng sự quyết tâm khiến anh tự tin hơn. Họ tìm một góc khuất để thảo luận kế hoạch.
“Tôi sẽ nói rằng chúng ta đến từ một vùng khác và muốn tìm kiếm cơ hội đầu tư,” Tiểu Bảo đề xuất.
“Rất tốt. Còn tôi sẽ đưa ra những lời hứa hẹn về lợi nhuận. Hãy nhớ, đừng để lộ thông tin về việc chúng ta đang điều tra,” Lý Nguyên nhắc nhở.
Khi họ tiếp cận gian hàng của Lục Tôn, Tiểu Bảo cảm nhận được sức mạnh của người đàn ông này từ ánh mắt sắc lạnh và thái độ tự mãn. “Chào mừng, hai vị! Có gì không?” Lục Tôn hỏi, nụ cười tươi rói nhưng không có chút thân thiện.
“Chúng tôi đến từ xa, đang tìm kiếm cơ hội đầu tư,” Tiểu Bảo bắt đầu, cố gắng giữ giọng bình tĩnh. “Nghe nói ngài là người có tầm nhìn trong kinh doanh.”
“Ồ, cảm ơn,” Lục Tôn nói, ánh mắt lướt qua Tiểu Bảo với sự nghi ngờ. “Nhưng kinh doanh không chỉ đơn giản là tìm kiếm cơ hội. Cần có sự dũng cảm và bản lĩnh.”
Lý Nguyên chen vào. “Chúng tôi rất ngưỡng mộ những thành công của ngài. Chúng tôi muốn học hỏi từ những người như ngài.”
Ánh mắt Lục Tôn chuyển từ nghi ngờ sang sự quan tâm. “Hả? Thú vị đấy. Vậy các ngươi có gì muốn đầu tư không?”
“Chúng tôi đang xem xét một vài mối quan hệ ở đây. Nếu ngài có thể chia sẻ một vài thông tin về Tôn Đăng, có thể chúng tôi sẽ tìm thấy một cơ hội,” Tiểu Bảo nói, cố gắng giữ thái độ bình tĩnh.
Lục Tôn khẽ nhếch môi. “Tôn Đăng? Hắn chỉ là một con chuột nhắt trong thế giới này. Không đáng để các ngươi bận tâm. Hắn đã chết, và không ai tiếc nuối hắn.”
“Nhưng có vẻ như cái chết của hắn gây ra nhiều sự quan tâm,” Lý Nguyên tiếp lời. “Hắn có thể có những bí mật mà ngài chưa biết.”
Lục Tôn cười khẩy. “Cái gì mà bí mật? Tôn Đăng chỉ là một thương nhân tầm thường. Có điều, hắn có những kẻ thù ghê gớm… Và có thể, một trong số đó chính là ta.”
Tiểu Bảo cảm thấy có gì đó không ổn. “Ngài có chắc không? Mọi người đều biết rằng sự cạnh tranh có thể dẫn đến những quyết định cực đoan.”
Lục Tôn nhìn chằm chằm vào Tiểu Bảo, đôi mắt ánh lên sự sắc sảo. “Ngươi thật thông minh, nhưng không có gì là vô nghĩa trong thế giới này. Nếu ngươi muốn biết thêm, hãy xem xét kỹ lưỡng.”
Khi cuộc trò chuyện kết thúc, Tiểu Bảo cảm thấy như đã tiến gần hơn đến sự thật. Nhưng không khí ngột ngạt khiến anh nhận ra rằng mình đã vướng vào một cuộc chiến không ngừng nghỉ giữa các thế lực. Trong lòng anh, sự lo lắng dâng lên: Liệu họ có đủ sức mạnh để đối đầu với những bí mật ẩn giấu sâu trong bóng tối này?
“Chúng ta phải cẩn thận,” Lý Nguyên thì thầm khi họ rời khỏi gian hàng. “Những lời nói của Lục Tôn không chỉ là sự tự mãn. Hắn có thể là một kẻ thù nguy hiểm.”
“Chúng ta sẽ điều tra sâu hơn,” Tiểu Bảo nói, lòng tràn đầy quyết tâm. “Tôn Đăng không phải là nạn nhân cuối cùng trong trò chơi này. Tôi muốn tìm ra sự thật, bất kể giá nào.”
Và như vậy, cuộc phiêu lưu của Tiểu Bảo bắt đầu, kéo theo anh vào một thế giới mà ở đó, ánh sáng và bóng tối giao tranh không ngừng, và sự thật luôn được giấu kín trong màn đêm.