Những Người Giữ Bí Mật - Chương 2
Chương 2: Hành Trình Nguy Hiểm
Đêm đã buông xuống, mang theo cái lạnh cắt da cắt thịt. Trong căn nhà nhỏ của Reb Moshe, các trưởng lão đã tập trung đầy đủ. Ánh lửa từ lò sưởi chiếu sáng những gương mặt căng thẳng và lo lắng. Reb Moshe đứng giữa phòng, giọng nói trầm ấm nhưng đầy uy lực.
Reb Moshe: “Chúng ta không còn nhiều thời gian. Quân lính sẽ đến làng sớm thôi. Chúng ta đã quyết định rằng những bản thảo quý giá phải được đưa ra khỏi đây ngay trong đêm nay.”
Trưởng lão Abraham (lo lắng): “Nhưng đường ra khỏi làng quá nguy hiểm, nhất là vào ban đêm. Rừng sâu đầy rẫy bọn cướp bóc, và quân lính tuần tra khắp nơi. Chúng ta sẽ đi lối nào?”
Reb Moshe: “Chúng ta sẽ đi theo con đường cũ qua khu rừng. Đó là lối đi ít ai biết đến và hy vọng rằng nó vẫn an toàn. Chúng ta sẽ chia thành hai nhóm. Một nhóm sẽ ở lại đây, giả vờ như mọi thứ vẫn bình thường. Nhóm kia sẽ mang theo các bản thảo và rời làng ngay lập tức.”
Trưởng lão Eli (quyết tâm): “Tôi sẽ đi cùng nhóm rời làng. Không thể để một mình Moshe gánh vác trách nhiệm này.”
Yitzhak (bước lên, kiên quyết): “Con cũng sẽ đi, thưa cha. Con không thể đứng nhìn từ xa trong khi tất cả mọi người đang chiến đấu để bảo vệ những gì thuộc về chúng ta.”
Reb Moshe (nhìn con trai, trầm ngâm): “Con đã lớn, Yitzhak. Ta không thể ngăn cản con. Nhưng hãy nhớ, đây không chỉ là hành trình của sự dũng cảm, mà còn là của sự thông minh và kiên nhẫn. Mọi quyết định sai lầm đều có thể dẫn đến thảm họa.”
Nhóm nhỏ nhanh chóng chuẩn bị hành trang. Những cuốn sách cổ được gói cẩn thận trong vải, giấu kỹ trong những chiếc túi. Mỗi người chỉ mang theo những gì thực sự cần thiết để không làm cồng kềnh hành lý. Họ biết rằng thời gian đang cạn kiệt.
Reb Moshe (thì thầm với Yitzhak khi họ chuẩn bị rời đi): “Nhớ kỹ, Yitzhak, con phải luôn cảnh giác. Mọi thứ đều có thể xảy ra. Nếu gặp nguy hiểm, hãy làm theo trái tim và lý trí của con. Ta tin tưởng ở con.”
Yitzhak (gật đầu, mắt đầy quyết tâm): “Con sẽ không phụ lòng cha. Chúng ta sẽ bảo vệ những gì thuộc về mình.”
Họ rời khỏi làng trong đêm tối, chỉ với ánh sáng của những ngọn đuốc nhỏ dẫn đường. Rừng sâu nhanh chóng nuốt chửng họ trong bóng tối dày đặc. Những âm thanh của đêm khuya vang vọng, từ tiếng côn trùng râm ran đến tiếng cú mèo hú. Mọi thứ đều trở nên mờ ảo và đáng sợ.
Trưởng lão Eli (thì thầm với Moshe): “Ta cảm thấy có gì đó không ổn, Moshe. Như thể chúng ta đang bị theo dõi.”
Reb Moshe (lạnh lùng trả lời): “Chúng ta không thể quay lại. Tiếp tục đi, và luôn sẵn sàng cho mọi tình huống.”
Bất ngờ, từ xa, ánh đèn lửa xuất hiện, kèm theo tiếng vó ngựa và tiếng nói chuyện của quân lính. Cả nhóm dừng lại, nín thở, ẩn mình sau những bụi cây rậm rạp.
Yitzhak (lo lắng thì thầm): “Cha, họ đang đến gần!”
Reb Moshe (bình tĩnh ra lệnh): “Im lặng và không được di chuyển. Chúng ta phải chờ đợi đến khi họ qua đi.”
Những phút giây căng thẳng trôi qua như hàng giờ đồng hồ. Tiếng vó ngựa và ánh lửa dần xa, nhưng không ai dám thở phào. Họ biết rằng bất kỳ sai lầm nào cũng có thể dẫn đến việc bị phát hiện.
Sau khi quân lính đi xa, nhóm tiếp tục hành trình. Nhưng không ai biết rằng họ đang tiến vào một đêm dài và gian truân, nơi mà thử thách thực sự chỉ mới bắt đầu. Lòng dũng cảm và sự quyết tâm của họ sẽ phải đối đầu với những nguy hiểm không lường trước được, trong cuộc hành trình bảo vệ những bí mật quý giá của dân tộc mình.