Những Phép Màu Từ Trong Rừng - Chương 4
Chương 4: Nguy Hiểm Từ Ngoài
Sáng hôm sau, Minh và Lan đang chuẩn bị cho một ngày nghiên cứu mới khi bất chợt, họ nghe thấy tiếng động lạ từ phía ngoài khu rừng. Minh đứng dậy và lắng nghe, ánh mắt nghi ngờ.
Minh: “Có tiếng gì đó không ổn. Cô có nghe thấy không?”
Lan lắng nghe và gật đầu.
Lan: “Có thể là tiếng động của máy móc. Chúng ta nên đi kiểm tra xem sao.”
Minh và Lan bước ra ngoài, di chuyển cẩn thận qua các tán cây. Họ đến gần nguồn gốc tiếng động và nhận thấy một số người lạ mặt đang chặt cây và phá hủy môi trường xung quanh. Đó là một nhóm lâm tặc với các công cụ hạng nặng, đang làm việc không ngừng để khai thác gỗ.
Minh: “Những người này đang phá hoại khu rừng. Chúng ta phải ngăn họ lại.”
Lan: “Chúng ta cần phải làm gì đó ngay lập tức. Họ có thể gây thiệt hại nghiêm trọng cho khu rừng.”
Minh gật đầu và bắt đầu tập trung, điều khiển gió để tạo ra một cơn bão nhẹ nhằm gây khó khăn cho lâm tặc. Anh đưa tay lên và những cơn gió mạnh mẽ bắt đầu nổi lên, khiến các tán cây dao động và bụi bay tứ tung.
Lâm tặc: “Có chuyện gì vậy? Mưa gió đến từ đâu?”
Một lâm tặc khác: “Nhanh lên, chúng ta cần phải tiếp tục công việc. Cứ tiếp tục chặt cây!”
Minh tiếp tục điều khiển gió mạnh hơn, làm cho công việc của lâm tặc trở nên khó khăn. Một số cây cối bị đổ và các công cụ của lâm tặc bị rối loạn.
Lâm tặc trưởng: “Đây không phải là thời điểm để đấu tranh với thiên nhiên. Chúng ta phải hoàn thành công việc!”
Lan quay sang Minh, cảm thấy lo lắng.
Lan: “Anh cần phải làm gì đó để ngăn chặn họ hoàn toàn. Họ có thể gây hại rất lớn nếu không bị dừng lại.”
Minh hiểu rằng cần phải có hành động quyết liệt hơn. Anh tập trung và điều khiển nước từ một con suối gần đó, tạo ra một dòng nước mạnh mẽ cuốn trôi các dụng cụ và gỗ mà lâm tặc đã khai thác.
Lâm tặc trưởng: “Nước! Có một dòng nước lớn đang cuốn trôi mọi thứ!”
Lâm tặc khác: “Chúng ta không thể tiếp tục làm việc trong tình hình này. Chúng ta phải rút lui!”
Những người lâm tặc vội vã thu dọn và rút lui khỏi khu vực, để lại khu rừng đầy hỗn loạn nhưng còn lại nguyên vẹn. Minh và Lan theo dõi từ xa, đảm bảo rằng họ đã rời đi hoàn toàn.
Lan: “Cảm ơn anh đã cứu khu rừng. Nhưng họ sẽ quay lại thôi. Chúng ta cần phải có kế hoạch để bảo vệ khu vực này một cách lâu dài.”
Minh: “Tôi đồng ý. Chúng ta phải thông báo cho các cơ quan chức năng và tìm cách bảo vệ khu rừng tốt hơn. Đây không phải là lần cuối cùng chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa này.”
Lan gật đầu và cùng Minh quay trở về ngôi nhà của anh.
Lan: “Chúng ta có thể tạo ra một hệ thống cảnh báo sớm và tìm kiếm sự hỗ trợ từ cộng đồng để bảo vệ khu rừng. Tôi có thể giúp liên hệ với các tổ chức bảo vệ môi trường và kêu gọi sự giúp đỡ.”
Minh: “Đó là một ý tưởng tuyệt vời. Chúng ta cần tất cả sự hỗ trợ có thể để giữ cho khu rừng an toàn.”
Khi Minh và Lan trở về ngôi nhà, họ bắt đầu lập kế hoạch để bảo vệ khu rừng khỏi các mối đe dọa tương lai. Họ chuẩn bị các tài liệu và thông báo cho cộng đồng địa phương về tình hình, đồng thời tìm cách cải thiện các biện pháp bảo vệ hiện tại.
Trong khi ánh đèn trong ngôi nhà lấp lánh trong màn đêm, Minh và Lan cảm thấy một sự quyết tâm mới. Họ biết rằng công việc bảo vệ khu rừng không chỉ là trách nhiệm của riêng mình mà còn là của toàn cộng đồng. Họ đã sẵn sàng đối mặt với những thách thức tiếp theo và bảo vệ khu rừng một cách kiên quyết.
Minh: “Chúng ta sẽ làm tất cả những gì có thể để giữ gìn khu rừng này. Đó là một phần của chúng ta và của tất cả những gì chúng ta yêu quý.”
Lan: “Chúng ta sẽ cùng nhau làm điều đó. Tôi tin rằng chúng ta có thể tạo ra sự khác biệt.”*
Họ cùng nhau chuẩn bị cho những bước tiếp theo, nhận thức rõ rằng cuộc chiến để bảo vệ khu rừng mới chỉ bắt đầu, và họ cần phải sẵn sàng cho những thử thách lớn hơn phía trước.