Nữ nô lệ và chiếc vòng vàng - Chương 3
Chương 3: Những Lời Thì Thầm Trong Đêm
Tối hôm sau, cung điện vẫn lung linh với ánh đèn dầu chiếu sáng dãy hành lang dài dẫn đến khu vực của nô lệ. Nhưng giờ đây, có gì đó thay đổi trong không khí. Những cuộc trò chuyện thì thầm của đám quan lại và binh lính giờ đây chỉ toàn xoay quanh cái chết bí ẩn của Anya. Mọi người bắt đầu nghi ngờ nhau, và không ít kẻ đã phải nhìn lại hành động của chính mình.
Tướng quân Kael quay trở lại khu vực dành cho nô lệ, lần này với mục đích thẩm vấn thêm những người có liên quan đến Anya. Anh quyết định bắt đầu với những nô lệ đã từng gần gũi và làm việc cùng cô, đặc biệt là Elara. Cô là người đầu tiên phát hiện ra xác Anya, và Kael tin rằng có thể cô biết nhiều hơn những gì đã nói.
“Elara, ta cần nói chuyện với cô một lần nữa,” Kael nói khi gặp Elara trong một hành lang yên tĩnh.
Elara khẽ gật đầu, vẻ mặt cô thoáng nét lo âu. “Tôi sẽ nói tất cả những gì tôi biết, thưa tướng quân. Nhưng tôi đã kể với ngài rồi… Tôi thực sự không biết nhiều.”
“Đúng, nhưng có một điều cô chưa nói rõ. Anya có mối quan hệ với ai trong cung? Cô ấy có thù oán với ai, hay có ai đó đặc biệt thân cận với cô không?” Kael hỏi, ánh mắt chăm chú không rời khỏi Elara.
Elara cúi đầu, đôi tay cô đan vào nhau. “Thưa tướng quân, Anya là một người kín đáo. Cô ấy luôn giữ mọi thứ cho riêng mình. Nhưng tôi biết rằng có một người từng rất quan tâm đến cô ấy.”
“Là ai?” Kael gặng hỏi.
“Elijah, một nô lệ nam làm việc trong khu nhà bếp. Anh ta từng nói với tôi rằng anh ta yêu Anya, nhưng mối quan hệ của họ bị cấm. Anya không muốn liên quan đến bất kỳ ai trong cung, vì cô ấy biết mình đang gặp nguy hiểm,” Elara trả lời, giọng cô trầm ngâm.
“Elijah?” Kael lặp lại cái tên. “Anh ta có liên quan gì đến chiếc vòng vàng không?”
Elara lắc đầu. “Tôi không nghĩ vậy. Anya chưa bao giờ nói với anh ta về chiếc vòng. Nhưng tôi biết rằng Elijah đã từng thấy nó và hỏi về nó. Anya chỉ bảo rằng đó là một vật rất quan trọng đối với cô ấy và gia đình, và không ai được động vào.”
Kael trầm ngâm. “Ta sẽ nói chuyện với Elijah. Cảm ơn cô, Elara. Nếu nhớ thêm điều gì, hãy báo cho ta ngay lập tức.”
Ngay lập tức, Kael đến khu nhà bếp, nơi các nô lệ nam đang bận rộn chuẩn bị cho bữa tiệc tiếp theo. Elijah, một người đàn ông cao lớn, da sạm và đôi mắt sâu thẳm, đang xách nước. Khi nhìn thấy Kael tiến đến, anh dừng lại, nét mặt thoáng chút lo lắng.
“Tướng quân Kael,” Elijah khẽ cúi đầu chào.
“Elijah, ta cần hỏi anh vài câu về Anya,” Kael nói thẳng vào vấn đề, không vòng vo.
Elijah khựng lại, đôi mắt ánh lên nỗi đau đớn khi nghe đến tên Anya. “Anya… Cô ấy không đáng phải chết như vậy. Tôi thề với ngài, tôi không biết ai đã làm việc đó.”
Kael nhìn chằm chằm vào Elijah, thận trọng quan sát từng phản ứng. “Ta không nghĩ anh là thủ phạm. Nhưng ta cần biết thêm về mối quan hệ giữa anh và Anya. Anh có biết gì về chiếc vòng vàng mà cô ấy luôn đeo không?”
Elijah gật đầu, giọng anh trầm buồn. “Anya từng kể với tôi rằng chiếc vòng đó là vật duy nhất còn lại của gia đình cô ấy. Nó là món quà từ mẹ cô trước khi bị bán làm nô lệ. Anya nói rằng chiếc vòng là lời nhắc nhở cô ấy về tự do, về một cuộc sống mà cô ấy đã mất.”
“Anh có biết vì sao chiếc vòng đó lại biến mất sau cái chết của Anya không?” Kael hỏi, giọng nghiêm nghị.
Elijah lắc đầu, vẻ mặt lộ rõ sự bất an. “Không, tôi không biết. Nhưng tôi tin rằng có người nào đó trong cung rất muốn có được nó. Tôi không biết là ai, nhưng có những lời đồn…”
“Lời đồn gì?” Kael nhíu mày.
“Có những lời đồn rằng chiếc vòng đó có liên quan đến một bí mật của hoàng cung. Một bí mật mà những kẻ quyền lực không muốn ai biết. Tôi không rõ chi tiết, nhưng có một lần tôi nghe thấy một vài quan lại nói chuyện trong nhà bếp. Họ nhắc đến chiếc vòng và nói rằng nếu nó lộ ra ngoài, thì sẽ có người bị tiêu diệt.”
“Những ai đã nói điều đó?” Kael hỏi dồn, ánh mắt sắc lạnh.
Elijah cúi đầu, vẻ mặt căng thẳng. “Tôi không biết tên họ, thưa tướng quân. Họ chỉ là những kẻ quyền thế, vào nhà bếp để bàn chuyện khi không muốn bị nghe lén. Nhưng tôi nhớ rõ một trong số họ đeo một chiếc nhẫn có biểu tượng hình rắn quấn quanh thanh kiếm. Nó là dấu hiệu của một trong những gia tộc quyền lực nhất trong cung.”
Kael lặng đi, đôi mắt anh ánh lên sự hiểu biết. Biểu tượng đó thuộc về gia tộc của Thủ tướng Baren. Điều này chỉ làm rõ thêm rằng cuộc điều tra của anh đang chạm đến những tầng lớp quyền lực sâu xa nhất trong cung.
“Cảm ơn anh, Elijah. Hãy cẩn thận, và đừng để ai biết anh đã nói chuyện với ta,” Kael cảnh báo trước khi rời đi.
Đêm hôm đó, Kael trở về phòng mình với tâm trạng nặng nề. Anh ngồi xuống bàn, lấy cuốn sổ nhỏ của Anya ra và đọc lại những dòng chữ cũ. Mỗi lần đọc, anh càng thêm khẳng định rằng chiếc vòng không chỉ là một món trang sức, mà là chìa khóa cho một bí mật lớn trong hoàng cung. Và nếu anh không nhanh chóng khám phá ra sự thật, có thể sẽ còn nhiều người nữa phải trả giá bằng mạng sống.
Trong khi những suy nghĩ xoay vần trong đầu, một tiếng gõ cửa khẽ vang lên. Kael đứng dậy, mở cửa và nhìn thấy Elara đứng đó, khuôn mặt đầy vẻ lo lắng.
“Tướng quân, tôi nhớ ra một điều quan trọng…” Elara nói, giọng run rẩy. “Anya… trước khi chết, cô ấy từng nói với tôi rằng có một người trong cung muốn bảo vệ cô ấy. Một người rất quyền lực…”
Kael nhíu mày, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng vào Elara. “Người đó là ai?”
Elara hạ giọng, ánh mắt lo sợ. “Hoàng hậu Lyria.”