Nữ Tướng Quân Thời Tam Quốc - Chương 1
Chương 1: Bước Chân Vào Quá Khứ
Mặt trời lên cao, ánh nắng gay gắt chiếu xuống khu rừng rậm rạp. Tiếng súng vang lên chói tai, những tiếng hét thất thanh lẫn trong tiếng nổ đinh tai nhức óc. Linh lao vào trận chiến với sự quyết tâm và dũng cảm. Mắt cô không rời mục tiêu, những bước chân nhanh nhẹn lướt qua từng chướng ngại vật.
“Linh, chú ý phía sau!” – Giọng của đồng đội vang lên qua bộ đàm, nhưng trước khi cô kịp phản ứng, một luồng sáng chói lòa bất ngờ ập đến. Không khí như bị nén lại, một sức ép vô hình quét qua toàn bộ cơ thể Linh, khiến cô cảm thấy mọi thứ xung quanh đang xoay tròn.
“Cái quái gì đang xảy ra?” – Linh thầm nghĩ, cố gắng lấy lại thăng bằng, nhưng cơn lốc xoáy năng lượng mạnh mẽ cuốn cô đi, làm mọi thứ trở nên mờ mịt. Cảm giác như thời gian và không gian đều bị phá vỡ, Linh không còn cảm nhận được bất cứ điều gì xung quanh.
Khi cơn lốc dừng lại, Linh ngã mạnh xuống mặt đất. Cô mở mắt, cố gắng định thần. Trước mắt cô không còn là khu rừng rậm hay các đồng đội của mình, mà là một cảnh tượng hoàn toàn khác lạ.
Mặt đất khô cằn và nứt nẻ, mùi máu tanh xộc lên mũi. Tiếng la hét và tiếng binh khí va chạm vang lên từ mọi hướng. Linh nhìn quanh, nhận ra mình đang ở giữa một cánh đồng chiến trận đầy hỗn loạn. Những người đàn ông mặc giáp, cầm kiếm, giáo và cung tên đang lao vào nhau một cách điên cuồng.
“Đây là đâu?” – Linh thì thào, hoang mang không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Cô đưa tay lên trán, cảm nhận được mồ hôi chảy ròng ròng. “Mình không còn ở thời hiện đại nữa…”
Cảm giác hoang mang chưa kịp tan biến thì một người đàn ông với vẻ ngoài hung tợn lao tới, vung kiếm chém về phía Linh. Không còn thời gian để nghĩ ngợi, cô phản xạ nhanh như cắt, né tránh cú chém và tung một đòn mạnh vào ngực hắn, khiến hắn ngã ngửa ra sau.
“Hắn không phải là kẻ khủng bố, nhưng tại sao hắn lại tấn công mình?” – Linh tự hỏi, đôi mắt sắc lạnh quét qua toàn bộ khung cảnh trước mắt.
Ngay lúc đó, một nhóm quân lính khác xông tới, tất cả đều cầm vũ khí và nhìn cô bằng ánh mắt thù địch. Linh không có nhiều lựa chọn. Cô nhanh chóng đoạt lấy thanh kiếm của tên lính vừa ngã xuống và xoay người đối diện với nhóm quân đang tiến tới.
“Mình không biết các ngươi là ai, nhưng ta sẽ không dễ bị đánh bại đâu!” – Linh hét lớn, lòng đầy quyết tâm.
Cuộc chiến diễn ra căng thẳng. Linh di chuyển linh hoạt, tránh né các đòn tấn công một cách thành thục, đồng thời phản công với tốc độ và sự chính xác của một đặc nhiệm. Tuy nhiên, số lượng quân lính quá đông, và sức mạnh của họ không phải thứ mà một người phụ nữ đơn độc có thể đối phó trong thời gian dài.
Khi Linh bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và bị dồn vào thế khó, một tiếng hét lớn vang lên từ phía xa. Một nhóm quân khác xuất hiện, mặc giáp sắt và cầm những vũ khí sắc bén hơn. Chỉ huy của nhóm này là một người đàn ông trung niên, với ánh mắt lạnh lùng và uy nghiêm. Ông ta ra lệnh cho binh lính của mình bao vây và bắt giữ Linh.
“Đưa cô ta về doanh trại. Đừng để cô ta chạy thoát!” – Người đàn ông ra lệnh với giọng nói đầy quyền lực.
Linh nhận ra mình đã rơi vào tình thế nguy hiểm. Cô cố gắng vùng vẫy, nhưng với số lượng quân lính đông đảo và sức mạnh vượt trội, cô nhanh chóng bị khống chế. Vũ khí bị tước đoạt, Linh bị trói chặt và bị ép đi theo nhóm quân lính.
“Thả tôi ra! Các người là ai?!” – Linh hét lên, nhưng đáp lại cô chỉ là những ánh mắt lạnh lùng và im lặng.
Những kẻ bắt giữ đưa Linh đến một doanh trại lớn, nơi cô được giải tới trước mặt một người đàn ông mặc áo giáp vàng, trông quyền uy và nguy hiểm. Đó chính là Tào Tháo, một trong những nhân vật nổi tiếng của thời Tam Quốc mà Linh từng đọc trong sách sử. Nhưng giờ đây, cô không chỉ đối mặt với ông ta trong sách vở, mà ngay tại thực tế này.
Tào Tháo nhìn Linh với ánh mắt nghi ngờ. “Ngươi là ai? Tại sao lại xuất hiện trên chiến trường của ta với những kỹ năng chiến đấu lạ thường như vậy?”
Linh biết rằng mình đang đứng trước một tình huống vô cùng nguy hiểm. Cô không thể tiết lộ sự thật về việc mình đến từ tương lai, nhưng cũng không thể bịa đặt một câu chuyện vô lý. Trong phút chốc, Linh quyết định dùng sự thông minh và khả năng ứng biến của mình để bảo vệ bản thân.
“Tôi… là một chiến binh đến từ một vùng đất xa xôi. Tôi bị cuốn vào đây mà không hiểu tại sao. Nhưng nếu ngài cần người chiến đấu, tôi sẽ phục vụ ngài.” – Linh trả lời, mắt nhìn thẳng vào Tào Tháo với sự kiên định.
Tào Tháo im lặng trong giây lát, rồi bật cười lớn. “Thú vị thật! Một nữ chiến binh đến từ vùng đất xa lạ… Được, ta sẽ tạm tin lời ngươi. Nhưng hãy nhớ, nếu ngươi phản bội ta, cái giá phải trả sẽ rất đắt!”
Linh cúi đầu, che giấu sự lo lắng trong lòng. “Tôi sẽ không phản bội ngài, thưa Tào Tháo đại nhân.”
“Rất tốt. Đưa cô ta đến nơi nghỉ ngơi, và chuẩn bị cho cuộc chiến tiếp theo.” – Tào Tháo ra lệnh, trước khi quay người rời đi, để lại Linh đứng đó với hàng loạt câu hỏi trong đầu.
Trong khi được dẫn đến lều trại, Linh nhận ra rằng cô đã thực sự bước chân vào một thời đại hoàn toàn khác. Nơi mà mọi quy luật, mọi giá trị đều khác biệt với những gì cô biết. Nhưng cô cũng biết rằng, với tất cả kỹ năng và sự thông minh của mình, cô sẽ phải tìm cách để sinh tồn và trở về nhà, dù điều đó có khó khăn đến đâu.