Nữ Tướng Quân Thời Tam Quốc - Chương 2
Chương 2: Gặp Gỡ Tào Tháo
Đêm xuống, bầu trời Tam Quốc phủ một màn đêm đen kịt, chỉ có những ánh sao lấp lánh rải rác trên cao. Linh ngồi trong lều trại, tâm trí rối bời với hàng loạt suy nghĩ. Cô không thể tin rằng mình đã bị cuốn vào một thời đại lịch sử cách đây hàng nghìn năm. Trong đầu, cô lướt qua những kiến thức về Tam Quốc đã từng học, cố gắng nhớ lại từng chi tiết có thể giúp mình sinh tồn trong thế giới này.
“Không thể hoảng loạn, mình phải giữ bình tĩnh và tìm cách thích nghi,” Linh thầm nhủ, nhưng nỗi lo sợ vẫn âm ỉ trong lòng.
Cánh cửa lều mở ra, một người lính trẻ bước vào, cúi đầu chào Linh. “Nữ tướng, Tào Tháo đại nhân muốn gặp cô ngay bây giờ.”
Linh khẽ thở dài, biết rằng mình không có lựa chọn nào khác ngoài việc tuân lệnh. Cô đứng dậy, theo chân người lính đi qua những dãy lều trại dọc theo con đường đầy ánh lửa. Những tiếng thì thầm của binh lính vang lên khi cô đi ngang qua, họ không ngừng tò mò về người phụ nữ kỳ lạ đến từ vùng đất xa xôi.
Khi đến trước lều lớn của Tào Tháo, người lính dừng lại và ra hiệu cho Linh vào trong. Cô hít một hơi thật sâu, điều chỉnh lại vẻ ngoài bình tĩnh trước khi bước vào.
Trong lều, Tào Tháo đang ngồi bên bàn, trên đó trải đầy các bản đồ và ghi chép chiến lược. Ánh nến mờ mờ làm nổi bật khuôn mặt sắc sảo và đôi mắt sâu thẳm đầy toan tính của ông ta. Khi thấy Linh bước vào, Tào Tháo ngẩng lên, nở một nụ cười đầy ẩn ý.
“Nữ chiến binh của ta, ngồi xuống đi,” Tào Tháo nói, giọng nói của ông ta trầm ấm nhưng chứa đầy uy quyền.
Linh tiến tới và ngồi xuống đối diện với ông. Cô không biết ông ta định làm gì, nhưng trong lòng luôn cảnh giác.
“Tôi đã suy nghĩ về những gì cô nói ban ngày,” Tào Tháo bắt đầu, tay lướt nhẹ trên bản đồ. “Ngươi thực sự có kỹ năng chiến đấu rất đặc biệt. Nhưng điều ta quan tâm là, cô thực sự là ai? Và mục đích của cô khi đến đây là gì?”
Linh biết rằng một câu trả lời sai lầm có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng. Cô giữ bình tĩnh, đáp lời một cách khôn khéo: “Thưa đại nhân, như tôi đã nói, tôi đến từ một vùng đất xa xôi, bị cuốn vào trận chiến này mà không hề mong muốn. Tuy nhiên, tôi hiểu rằng cuộc chiến này đòi hỏi những người có kỹ năng đặc biệt, và tôi sẵn lòng cống hiến tất cả những gì tôi có để phục vụ ngài.”
Tào Tháo nhìn Linh một lúc lâu, như muốn tìm hiểu sâu hơn qua đôi mắt của cô. Rồi ông ta cười khẽ, gật đầu. “Cô rất thông minh. Trong chiến tranh, người thông minh luôn có chỗ đứng. Nhưng hãy nhớ, sự trung thành là điều quan trọng nhất đối với ta. Nếu cô có bất kỳ ý định nào khác, ta sẽ không ngần ngại xử lý ngay lập tức.”
“Đại nhân có thể yên tâm, tôi không có ý định phản bội,” Linh trả lời, ánh mắt kiên định nhìn thẳng vào Tào Tháo.
Tào Tháo hài lòng với câu trả lời của cô. Ông ta ra hiệu cho người hầu đứng gần đó. Người hầu lập tức mang đến một thanh kiếm đẹp, chuôi được chạm khắc tinh xảo và lưỡi kiếm sáng bóng.
“Đây là một món quà dành cho cô, nữ chiến binh của ta,” Tào Tháo nói, trao thanh kiếm cho Linh. “Hãy sử dụng nó để bảo vệ bản thân và phục vụ ta trong cuộc chiến này.”
Linh cầm lấy thanh kiếm, cảm nhận được trọng lượng và sự cân bằng hoàn hảo của nó. Đây không chỉ là một món quà, mà còn là một dấu hiệu của sự tin tưởng mà Tào Tháo dành cho cô. Nhưng cũng là một lời cảnh báo về trách nhiệm và nghĩa vụ mà cô phải gánh vác.
“Tôi sẽ không phụ lòng tin của ngài, Tào Tháo đại nhân,” Linh nói, cúi đầu trước ông ta như một lời cam kết.
“Rất tốt,” Tào Tháo nói, nụ cười trên môi ông ta dường như sâu thêm. “Ngày mai, ta muốn cô huấn luyện binh lính của ta theo cách của cô. Ta muốn thấy họ mạnh mẽ hơn, nhanh nhẹn hơn, và hiệu quả hơn trong chiến đấu.”
“Vâng, thưa đại nhân,” Linh đáp, lòng đầy quyết tâm.
Sau cuộc trò chuyện ngắn ngủi nhưng căng thẳng, Linh được đưa về lại lều của mình. Cô ngồi xuống, đặt thanh kiếm mới bên cạnh và suy nghĩ về những gì vừa xảy ra.
“Tào Tháo là một người nguy hiểm, nhưng cũng rất khôn ngoan,” Linh tự nhủ. “Nếu mình muốn sống sót trong thời đại này, mình phải khôn ngoan không kém. Mình phải mạnh mẽ và tận dụng mọi cơ hội để tạo dựng vị thế của mình.”
Trước khi đi ngủ, Linh không quên kiểm tra lại vũ khí và trang bị của mình. Cô biết rằng trong thế giới đầy rẫy nguy hiểm này, chỉ cần một sai lầm nhỏ cũng có thể phải trả giá bằng mạng sống.
Ngày mai sẽ là một ngày mới, và Linh phải chuẩn bị tinh thần để đối mặt với tất cả những gì đang chờ đợi cô. Cô không còn là một đặc nhiệm của thế kỷ 21 nữa. Giờ đây, cô đã trở thành một nữ chiến binh giữa thời Tam Quốc, nơi mà sức mạnh, mưu lược và lòng trung thành sẽ quyết định số phận của cô.