Nữ Tướng Quân Thời Tam Quốc - Chương 3
Chương 3: Luyện Tập Để Trở Thành Tướng Quân
Ánh sáng ban mai len lỏi qua màn sương mờ, chiếu xuống doanh trại của quân Tào Tháo. Tiếng trống trận vang lên đều đặn, báo hiệu một ngày mới đầy thách thức cho toàn bộ binh lính. Linh đã thức dậy từ sớm, sẵn sàng cho nhiệm vụ mới của mình. Hôm nay là ngày cô sẽ bắt đầu huấn luyện binh lính của Tào Tháo theo phương pháp hiện đại mà cô từng học.
Khi Linh bước ra khỏi lều, cô nhận thấy ánh mắt của các binh lính đổ dồn về phía mình. Họ thì thầm, tò mò và có phần nghi ngờ về người phụ nữ lạ mặt này. Tuy nhiên, Linh không để ý đến những ánh mắt đó. Cô tự nhủ rằng mình sẽ dùng hành động để chứng minh giá trị.
Tào Tháo đã chuẩn bị sẵn một khu vực huấn luyện rộng lớn cho Linh. Ở đó, hàng trăm binh lính đã tập trung, chờ đợi sự chỉ đạo của cô. Trên khán đài cao, Tào Tháo ngồi quan sát, đôi mắt sắc sảo không rời khỏi Linh một giây nào.
Linh tiến lên phía trước, mắt nhìn thẳng vào đám đông binh lính. Cô hít một hơi thật sâu, cảm nhận sự căng thẳng lan tỏa trong không khí. Rồi cô bắt đầu nói, giọng nói của cô vang lên mạnh mẽ, rõ ràng:
“Ta biết rằng các ngươi có thể đang thắc mắc tại sao lại phải nghe lời một nữ nhân. Nhưng hãy để ta nói rõ điều này: Trên chiến trường, kẻ mạnh mới là người chiến thắng. Giới tính không quyết định sức mạnh của một người, mà chính là tài năng và sự quyết tâm. Nếu các ngươi muốn sống sót và chiến thắng trong các trận chiến, các ngươi cần phải học cách chiến đấu một cách hiệu quả hơn.”
Binh lính im lặng lắng nghe, một số người tỏ ra đồng ý, trong khi một số khác vẫn còn ngờ vực. Linh tiếp tục:
“Ta sẽ dạy cho các ngươi những kỹ thuật chiến đấu mà có lẽ các ngươi chưa từng biết đến. Các ngươi sẽ học cách di chuyển nhanh hơn, tấn công chính xác hơn và phòng thủ hiệu quả hơn. Nhưng chỉ những ai sẵn lòng học hỏi và nỗ lực hết mình mới có thể thành công.”
Cô dừng lại một chút, ánh mắt lướt qua từng người. “Nếu có ai nghĩ rằng mình không cần học hỏi gì thêm, hoặc không muốn nghe theo một nữ nhân, hãy bước ra và nói ngay bây giờ.”
Một khoảng lặng kéo dài, nhưng không ai dám lên tiếng. Tào Tháo từ trên khán đài gật đầu nhẹ, tỏ ý hài lòng với cách Linh xử lý tình huống.
“Rất tốt,” Linh nói tiếp. “Vậy chúng ta bắt đầu.”
Linh chia binh lính thành từng nhóm nhỏ, mỗi nhóm sẽ học một kỹ thuật khác nhau. Nhóm đầu tiên là kỹ thuật phòng thủ và né tránh, điều mà Linh biết rất quan trọng trong chiến đấu hiện đại. Cô dạy họ cách sử dụng tốc độ và sự linh hoạt để tránh các đòn tấn công của kẻ thù, thay vì chỉ dựa vào sức mạnh thuần túy.
“Đừng cố đối đầu trực diện với đối thủ mạnh hơn,” Linh giải thích khi cô biểu diễn một động tác né tránh. “Hãy sử dụng năng lượng của đối thủ chống lại hắn. Khi hắn tấn công, các ngươi cần phải biết cách làm thế nào để né đòn một cách nhanh chóng, sau đó phản công vào đúng lúc.”
Một binh lính cao lớn, có vẻ là người dày dạn kinh nghiệm, bước tới trước mặt Linh. Anh ta có vẻ không tin tưởng vào những gì cô nói và muốn thử thách cô. “Thưa nữ tướng, tôi muốn thử xem những gì ngài nói có thực sự hiệu quả hay không.”
Linh nhìn anh ta một cách điềm tĩnh. “Rất tốt, hãy thử xem.”
Người lính vung kiếm tấn công Linh với toàn bộ sức mạnh, nhưng cô di chuyển như một chiếc lá trong gió, tránh được mọi đòn tấn công một cách dễ dàng. Khi anh ta còn đang bất ngờ, Linh đã xoay người lại và dùng tay chém mạnh vào cánh tay cầm kiếm của anh, khiến thanh kiếm rơi xuống đất.
Cả nhóm binh lính kinh ngạc trước kỹ năng của Linh. Người lính kia lúng túng cúi đầu. “Thưa nữ tướng, tôi đã sai khi nghi ngờ ngài. Xin hãy tha lỗi cho tôi.”
Linh chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “Ta không trách ngươi. Hãy tiếp tục luyện tập, và ngươi sẽ thấy sự khác biệt.”
Qua nhiều giờ huấn luyện, Linh chỉ dẫn các nhóm binh lính khác nhau về cách sử dụng kiếm, giáo, và cung tên theo các kỹ thuật mà cô biết. Cô kết hợp giữa các chiến thuật cổ điển và hiện đại, tạo ra một phong cách chiến đấu độc đáo và hiệu quả. Binh lính nhanh chóng nhận thấy sự cải thiện trong khả năng của họ và bắt đầu tôn trọng Linh nhiều hơn.
Khi buổi huấn luyện kết thúc, Tào Tháo đến gặp Linh. Ông ta bước xuống từ khán đài, gương mặt thể hiện sự hài lòng rõ rệt.
“Cô thực sự là một chiến binh tài năng,” Tào Tháo nói, ánh mắt sắc bén nhìn Linh. “Ta rất hài lòng với cách cô huấn luyện binh lính của ta. Họ đã trở nên mạnh mẽ hơn chỉ trong một ngày.”
“Cảm ơn đại nhân,” Linh đáp, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy bất an. Dù cô đã hoàn thành nhiệm vụ hôm nay, nhưng sự thận trọng không bao giờ thừa. Tào Tháo là một người quyền lực và khó đoán, cô không bao giờ được phép chủ quan.
“Ngày mai, chúng ta sẽ ra trận. Ta muốn cô dẫn đầu một đội quân nhỏ để thử nghiệm những gì cô đã dạy,” Tào Tháo nói thêm. “Đây là cơ hội để cô chứng tỏ bản thân trên chiến trường.”
Linh gật đầu, biết rằng thử thách thực sự đang ở phía trước. “Tôi sẽ không làm ngài thất vọng.”
Tào Tháo mỉm cười, nhưng nụ cười đó mang theo một chút bí hiểm. “Ta tin là vậy. Hãy chuẩn bị sẵn sàng, nữ tướng quân của ta.”
Sau khi Tào Tháo rời đi, Linh đứng đó, nhìn về phía chân trời xa xăm. Một cảm giác pha trộn giữa lo lắng và quyết tâm tràn ngập trong lòng cô. Ngày mai, cô sẽ phải đối mặt với trận chiến đầu tiên của mình trong thời đại Tam Quốc. Đó sẽ là một trận chiến không chỉ để chứng minh bản thân với Tào Tháo, mà còn để xác định con đường mà cô sẽ đi trong thế giới này.
Với suy nghĩ đó, Linh trở về lều, chuẩn bị cho trận chiến đầy nguy hiểm và thử thách đang chờ đợi cô. Trái tim cô đập mạnh, nhưng không phải vì sợ hãi, mà vì sự kích thích của một người chiến binh đã sẵn sàng đối mặt với bất kỳ khó khăn nào.