Oedipus Và Lời Tiên Tri - Chương 2
Chương 2: Oedipus Được Cứu
Trên ngọn núi hoang vu, đứa trẻ bị bỏ lại trong giỏ. Tiếng khóc của đứa bé vang vọng trong không gian, thu hút sự chú ý của một người chăn cừu đang đi ngang qua.
Người chăn cừu: (ngạc nhiên) “Tiếng khóc gì thế này? Có ai đó bỏ lại một đứa trẻ ở đây sao?”
Ông tiến đến gần và phát hiện đứa bé trong giỏ. Thấy đứa trẻ yếu ớt và vô tội, lòng thương cảm trỗi dậy trong ông.
Người chăn cừu: (nhẹ nhàng) “Đừng lo lắng, bé con. Ta sẽ không để con bị bỏ rơi như thế này. Ta sẽ đưa con về nhà.”
Người chăn cừu quyết định mang đứa bé về nhà của mình ở Corinth. Khi đến nơi, ông trình diện đứa bé trước vua Polybus và hoàng hậu Merope của xứ Corinth.
Người chăn cừu: “Thưa bệ hạ, thưa hoàng hậu, tôi đã tìm thấy đứa trẻ này bị bỏ rơi trên núi. Tôi không thể bỏ mặc nó, nên tôi mang về đây.”
Polybus: (nhìn đứa trẻ với lòng từ bi) “Người chăn cừu, ngươi đã làm đúng. Chúng ta sẽ nuôi dưỡng đứa trẻ này như con của mình.”
Merope: (vui mừng) “Chúng ta sẽ đặt tên cho nó là Oedipus, nghĩa là ‘bàn chân sưng’ vì những vết sưng trên chân nó. Từ nay, nó sẽ là con trai của chúng ta.”
Oedipus lớn lên trong tình yêu thương và sự chăm sóc của vua Polybus và hoàng hậu Merope. Họ không bao giờ tiết lộ sự thật về nguồn gốc của cậu, và Oedipus cũng không nghi ngờ gì.
Nhiều năm sau
Oedipus đã trở thành một chàng trai mạnh mẽ, thông minh và dũng cảm. Tuy nhiên, một ngày nọ, khi đang cùng bạn bè vui chơi, một người bạn vô tình nói ra điều gì đó khiến Oedipus nghi ngờ về nguồn gốc của mình.
Bạn của Oedipus: (trêu chọc) “Oedipus, ngươi thật sự nghĩ rằng ngươi là con ruột của vua Polybus và hoàng hậu Merope sao? Có nhiều lời đồn đại rằng ngươi chỉ là con nuôi thôi.”
Oedipus: (ngạc nhiên và tức giận) “Ngươi nói gì vậy? Sao lại có thể nói như thế?”
Những lời nói đó khiến Oedipus hoang mang và quyết định tìm hiểu sự thật. Cậu đến gặp vua Polybus và hoàng hậu Merope để hỏi rõ nguồn gốc của mình.
Oedipus: (lo lắng) “Cha, mẹ, có phải những lời bạn con nói là sự thật? Con không phải là con ruột của cha mẹ sao?”
Polybus: (lúng túng) “Oedipus, con là con trai mà chúng ta yêu thương nhất. Nhưng đúng là chúng ta đã nhận con nuôi khi con còn nhỏ.”
Merope: (nắm tay Oedipus) “Điều quan trọng nhất là tình yêu và sự chăm sóc chúng ta dành cho con, Oedipus.”
Mặc dù được trấn an, nhưng Oedipus vẫn không nguôi nỗi lo lắng. Cậu quyết định lên đường đến đền Delphi để cầu xin lời tiên tri về nguồn gốc của mình.
Oedipus: (quyết tâm) “Con phải biết sự thật. Con sẽ đến đền Delphi và tìm hiểu lời tiên tri về tương lai của mình.”
Với quyết tâm và lòng dũng cảm, Oedipus rời khỏi Corinth, bắt đầu hành trình đi tìm sự thật về bản thân và số phận của mình.