Phạm Lãi Và Việt Vương Câu Tiễn - Chương 4
Chương 4: Lập Mưu Li Gián
Thời gian trôi qua, Ngô Phù Sai ngày càng tin tưởng vào sự phục tùng của Câu Tiễn và bắt đầu giảm bớt sự giám sát. Trong khi đó, mạng lưới ngầm của Câu Tiễn và Phạm Lãi ngày càng vững mạnh, chuẩn bị sẵn sàng cho ngày phản công.
Một buổi sáng, Phạm Lãi quyết định bắt đầu thực hiện kế hoạch li gián để gây chia rẽ nội bộ triều đình Ngô quốc. Ông ngồi bàn bạc cùng Câu Tiễn trong căn phòng kín đáo.
Phạm Lãi: (trầm ngâm) Thưa đại vương, để kế hoạch phản công thành công, chúng ta cần gây chia rẽ trong triều đình Ngô quốc. Nếu họ mất lòng tin vào nhau, sức mạnh của họ sẽ suy yếu.
Câu Tiễn: (gật đầu) Ta hiểu rồi. Nhưng làm sao để thực hiện điều này một cách khéo léo mà không bị phát hiện?
Phạm Lãi: (cười nhẹ) Ta đã suy nghĩ kỹ về điều này. Chúng ta sẽ sử dụng những tin đồn và tạo ra sự nghi ngờ giữa các tướng lĩnh và quan lại của Ngô Phù Sai.
Phạm Lãi bắt đầu lên kế hoạch chi tiết. Họ quyết định gửi những bức thư nặc danh và truyền tin đồn rằng có những tướng lĩnh và quan lại đang âm mưu lật đổ Ngô Phù Sai. Những bức thư này sẽ được gửi đến những người có lòng ghen ghét và đố kỵ, dễ dàng bị lợi dụng.
Một đêm khuya, Phạm Lãi và một nhóm binh sĩ trung thành lẻn vào cung điện Ngô quốc. Họ đặt những bức thư nặc danh trong các phòng của những tướng lĩnh và quan lại có tiếng tăm. Mỗi bức thư đều chứa đựng những lời đe dọa và lời hứa hẹn về quyền lực, khiến người nhận không thể không nghi ngờ.
Sáng hôm sau, trong triều đình Ngô quốc, không khí trở nên căng thẳng. Các tướng lĩnh và quan lại bắt đầu nhìn nhau bằng ánh mắt nghi ngờ. Những lời thì thầm và tin đồn lan truyền nhanh chóng, tạo ra sự hoang mang và chia rẽ.
Tướng Ngô A: (giận dữ) Tại sao ngươi lại gửi thư đe dọa ta? Ngươi định làm phản phải không?
Tướng Ngô B: (bất mãn) Ta không biết ngươi đang nói gì. Có lẽ ngươi mới là kẻ đang âm mưu lật đổ Ngô Phù Sai!
Ngô Phù Sai ngồi trên ngai vàng, nhìn thấy sự bất hòa trong triều đình, cảm thấy lo lắng và tức giận. Ông triệu tập các tướng lĩnh và quan lại để hỏi rõ sự việc, nhưng không ai dám thừa nhận và mọi người đều đổ lỗi cho nhau.
Ngô Phù Sai: (giọng giận dữ) Im lặng! Các ngươi nghĩ ta không biết gì sao? Ai dám âm mưu lật đổ ta sẽ phải trả giá đắt!
Trong khi đó, Câu Tiễn và Phạm Lãi tiếp tục theo dõi tình hình và điều chỉnh kế hoạch của mình. Họ biết rằng sự chia rẽ và nghi ngờ trong nội bộ Ngô quốc sẽ tạo ra cơ hội lớn cho cuộc phản công.
Một đêm nọ, khi cả cung điện Ngô Phù Sai đã chìm vào giấc ngủ, Phạm Lãi gặp lại Quan Thái Sư tại căn nhà nhỏ ngoài thành. Họ trao đổi những thông tin mới nhất và bàn bạc về bước tiếp theo của kế hoạch.
Quan Thái Sư: (thì thầm) Phạm Lãi, ta đã nghe thấy nhiều tin đồn và nghi ngờ trong triều đình. Ngô Phù Sai đang mất dần sự kiểm soát.
Phạm Lãi: (cười mỉm) Đúng vậy, Thái Sư. Đây là thời điểm tốt để chúng ta chuẩn bị cho cuộc tấn công. Chúng ta cần tiếp tục gây thêm sự hoang mang và làm suy yếu lực lượng của họ.
Trong những tuần tiếp theo, Phạm Lãi tiếp tục gửi thêm những bức thư nặc danh và tin đồn, khiến triều đình Ngô quốc ngày càng chia rẽ và hỗn loạn. Các tướng lĩnh và quan lại không còn tin tưởng lẫn nhau, tạo điều kiện thuận lợi cho kế hoạch phản công của Câu Tiễn và Phạm Lãi.
Cuối cùng, một buổi tối, khi Câu Tiễn và Phạm Lãi ngồi bàn bạc trong căn phòng kín đáo, họ nhận được tin tức quan trọng từ gián điệp của mình.
Gián điệp: (thì thầm) Thưa đại vương, Ngô Phù Sai đã triệu tập toàn bộ quân đội để chuẩn bị cho cuộc chiến tranh với các vùng đất lân cận. Đây chính là cơ hội của chúng ta.
Câu Tiễn: (hồi hộp) Rất tốt. Hãy chuẩn bị tất cả. Thời khắc đã đến, chúng ta sẽ đứng lên và đòi lại đất nước của mình.
Phạm Lãi: (quyết tâm) Đại vương, chúng ta sẽ không để dân tộc phải chịu khổ đau thêm nữa. Đây là lúc chúng ta phải chiến đấu vì tự do và hòa bình.
Với lòng quyết tâm và niềm tin vững chắc, Câu Tiễn và Phạm Lãi chuẩn bị cho cuộc tấn công lớn, biết rằng sự chia rẽ trong triều đình Ngô quốc sẽ giúp họ có lợi thế lớn để đánh bại kẻ thù và mang lại hòa bình cho đất nước Việt.