Phát triển tiền giấy ở Trung Quốc - Chương 2
Chương 2: Gặp Gỡ Thời Đại Mới
David thức dậy trong không gian mờ ảo của thị trấn nhà Tống. Ánh sáng rực rỡ xuyên qua cửa sổ, đánh thức những cảm xúc mới mẻ trong lòng anh. Cuộc thử nghiệm với tiền giấy đã mang lại hy vọng, nhưng những thách thức vẫn còn đó.
“David, dậy thôi!” Lý gõ cửa phòng anh. “Chúng ta cần chuẩn bị cho ngày hôm nay.”
David nhanh chóng chỉnh đốn lại trang phục, lòng anh đầy hứng khởi. “Có tin gì mới không?”
“Có,” Lý trả lời, nụ cười nở trên môi. “Tin tức về tiền giấy đang lan nhanh. Một số thương nhân đã bắt đầu sử dụng nó. Nhưng chính quyền thì không dễ dàng chấp nhận đâu.”
David gật đầu. “Chúng ta cần phải gặp các nhà lãnh đạo thương mại và chính quyền để thuyết phục họ.”
Gặp Gỡ Các Thương Nhân
Cả hai quyết định tổ chức một cuộc họp tại một quán trà nổi tiếng, nơi các thương nhân thường tụ tập để bàn luận. Không khí bên trong quán trà thật nhộn nhịp, với tiếng rao hàng và tiếng cười nói vang vọng.
David và Lý ngồi xuống bàn, và sau một chút thời gian, những thương nhân bắt đầu đến.
“David!” Một thương nhân trẻ tuổi, Tôn, phấn khích bước đến. “Tôi đã sử dụng tiền giấy trong một vài giao dịch nhỏ và thấy nó thật sự hiệu quả!”
“Thật tốt!” David vui vẻ nói. “Tôi hy vọng rằng mọi người sẽ nhận ra giá trị của nó.”
Nhưng không phải ai cũng vui mừng. Một thương nhân lớn tuổi, Hứa, ngồi ở góc bàn, ánh mắt lạnh lùng. “Tiền giấy? Ngươi đang mạo hiểm với nền tảng thương mại của chúng ta.”
David cảm thấy một luồng khí lạnh lẽo. “Tôi không muốn thay đổi tất cả, chỉ là cải tiến để dễ dàng hơn.”
“Cải tiến hay phá hoại?” Hứa hỏi, giọng đầy mỉa mai. “Ngươi có nghĩ rằng chính quyền sẽ chấp nhận điều này không?”
“Chúng ta có thể chứng minh giá trị của nó qua các giao dịch,” Lý nhanh chóng đáp lại. “Nếu mọi người thấy được lợi ích, chính quyền sẽ không còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận.”
“Và nếu không?” Hứa cắt lời.
“Chúng ta sẽ cố gắng,” David nói, ánh mắt kiên định. “Để cho mọi người thấy rằng tiền giấy có thể giúp thương mại phát triển hơn nữa.”
Một bầu không khí căng thẳng bao trùm không gian. David nhận thấy nhiều ánh mắt hoài nghi, nhưng cũng có vài người tỏ ra quan tâm.
“Chúng ta cần một cuộc thử nghiệm lớn hơn,” Tôn đề xuất. “Hãy tổ chức một hội chợ thương mại và sử dụng tiền giấy để giao dịch.”
“Đó là một ý tưởng tuyệt vời!” Lý kêu lên. “Một hội chợ có thể thu hút đông đảo thương nhân và người dân. Nếu thành công, chúng ta có thể chứng minh sức mạnh của tiền giấy.”
Kế Hoạch Tổ Chức Hội Chợ
Cuộc họp kết thúc với một kế hoạch cụ thể. David và Lý bắt đầu chuẩn bị cho hội chợ, thu hút các thương nhân tham gia và quảng bá về sự kiện. Họ tạo ra các tờ rơi, nêu rõ lợi ích của tiền giấy và cách mà nó có thể cải thiện giao dịch.
“Chúng ta cần những người ủng hộ,” David nói với Lý khi họ đi dạo qua chợ. “Những thương nhân có ảnh hưởng sẽ giúp chúng ta lan tỏa ý tưởng.”
“Hãy tìm kiếm sự đồng thuận từ những người có tiếng nói,” Lý đồng ý. “Nếu chúng ta có thể thuyết phục họ, mọi người sẽ tin tưởng hơn.”
Khi họ đến gần một gian hàng, một thương nhân lớn tuổi, Trương, đang bận rộn giao dịch. David quyết định tiếp cận ông.
“Chào ông Trương,” David mở lời. “Tôi là David, một thương nhân mới đến. Tôi muốn nói về tiền giấy.”
Trương nhìn David với ánh mắt nghi ngờ. “Tiền giấy? Ngươi có nghĩ rằng tôi sẽ chấp nhận điều đó?”
“Chúng ta sẽ tổ chức một hội chợ,” David nói, cố gắng giữ giọng điềm tĩnh. “Ông có thể tham gia và thấy trực tiếp lợi ích của nó.”
“Và nếu thất bại thì sao?” Trương hỏi, giọng điệu vẫn hoài nghi.
“Chúng ta sẽ học từ thất bại và làm tốt hơn,” Lý nhanh chóng trả lời. “Nhưng nếu thành công, ông sẽ là người đầu tiên có lợi.”
Sau một hồi im lặng, Trương thở dài. “Được. Tôi sẽ tham gia. Nhưng chỉ nếu tôi thấy kết quả.”
Khởi Đầu Mới
Khi ngày hội chợ đến gần, David và Lý làm việc chăm chỉ để chuẩn bị. Họ thu hút ngày càng nhiều thương nhân tham gia. Nỗi lo lắng về sự chấp thuận của chính quyền vẫn hiện hữu, nhưng hy vọng lại tràn đầy trong lòng họ.
“Chúng ta có thể thay đổi mọi thứ,” David nói, khi họ chuẩn bị cho hội chợ.
“Đúng,” Lý đồng tình. “Nhưng phải cẩn thận. Chính quyền có thể không chấp nhận.”
David gật đầu, lòng đầy quyết tâm. “Chúng ta sẽ không lùi bước. Nếu không thử, chúng ta sẽ không bao giờ biết.”
Khi ánh mặt trời lặn, một bầu không khí hứng khởi bao trùm cả thị trấn. Hội chợ thương mại sắp bắt đầu, và David cảm thấy mình đang đứng trước một bước ngoặt lớn trong cuộc đời.
“Chúng ta sẽ làm được,” David tự nhủ. “Cho một tương lai tươi sáng hơn.”
Cuộc hành trình chỉ mới bắt đầu, nhưng mọi thứ đều có thể thay đổi trong ngày mai.