Phép Màu Của Nước - Chương 1
Chương 1: Lạc vào Thời Kỳ Đồ Đá
Nguyễn An mở mắt ra, đầu óc vẫn còn quay cuồng từ cú sốc vừa rồi. Anh cố gắng tập trung nhìn xung quanh nhưng mọi thứ quá khác lạ. Không còn là những tòa nhà cao tầng hay âm thanh xe cộ quen thuộc nữa, mà thay vào đó là một vùng đất hoang sơ, với những ngọn núi xanh thẳm và những tiếng chim hót vang vọng.
“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?” An tự nhủ, cố gắng ngồi dậy. Anh cảm thấy cơ thể mình nặng trĩu, như vừa trải qua một trận đánh lớn. Nhưng không phải, anh nhớ lại mình đang ở trong phòng thí nghiệm, xem xét bản thiết kế một hệ thống thủy lợi mới.
An đứng dậy, nhìn xung quanh và thấy một nhóm người đang đứng từ xa nhìn anh. Họ mặc những bộ quần áo làm từ da thú, tóc rối bời và ánh mắt đầy lo lắng. An giơ tay lên, ra hiệu rằng mình không có ý định gây hại.
“Xin chào! Tôi là Nguyễn An,” anh nói, dù biết rằng họ có thể không hiểu ngôn ngữ của mình. Một người đàn ông to lớn, có vẻ là thủ lĩnh của nhóm, bước tới gần anh.
“Ngươi là ai? Đến từ đâu?” người đàn ông hỏi, giọng đầy cảnh giác.
An sững sờ. “Anh… anh nói tiếng Việt sao?” Anh lắp bắp, không tin vào tai mình.
Người đàn ông nhíu mày. “Tiếng gì? Ngươi nói lạ lắm. Nhưng ta hiểu.”
An hiểu rằng họ đang giao tiếp bằng một ngôn ngữ cổ xưa mà anh chưa từng nghe qua, nhưng bằng cách nào đó, anh vẫn hiểu được. Có lẽ đây là một phần của phép màu đã đưa anh đến đây.
“Anh… tôi đến từ nơi xa lắm,” An đáp, cố gắng giải thích mà không làm họ sợ hãi. “Tôi là một kỹ sư, tôi giúp mọi người… với nước.”
Người đàn ông nhìn An từ đầu đến chân, sau đó quay sang những người khác. “Chúng ta mang anh ta về làng. Có lẽ anh ta có thể giúp chúng ta.”