Phép Màu Của Nước - Chương 2
Chương 2: Khám Phá Môi Trường Mới
Nguyễn An theo chân nhóm người về ngôi làng. Đó là một tập hợp của những căn nhà nhỏ, dựng bằng gỗ và lá cây. Dân làng đổ ra từ những túp lều, ánh mắt tò mò dõi theo người lạ. Trẻ con nấp sau lưng mẹ, nhìn An với ánh mắt vừa sợ hãi vừa tò mò.
Người đàn ông dẫn đầu đưa An vào một căn lều lớn nhất. Bên trong, một nhóm người đang ngồi quanh đống lửa, thảo luận về điều gì đó.
“Đây là thầy cúng của làng,” người đàn ông giới thiệu, chỉ tay về phía một người đàn ông già nua với mái tóc bạc trắng. “Ông ấy sẽ quyết định số phận của ngươi.”
Thầy cúng ngước nhìn An, đôi mắt đầy sự thông thái và kinh nghiệm. Ông ta lặng lẽ quan sát, không nói lời nào trong một lúc lâu.
“Ngươi nói có thể giúp với nước. Làng ta đang thiếu nước trầm trọng. Nếu ngươi giúp được, chúng ta sẽ đón nhận ngươi như một người anh em,” thầy cúng nói, giọng trầm nhưng uy quyền.
An gật đầu, cảm thấy đây có lẽ là cơ hội duy nhất để anh có thể tạo dựng niềm tin với họ. “Tôi cần xem nguồn nước của các người trước. Tôi sẽ tìm ra cách dẫn nước về làng.”
Thầy cúng ra hiệu cho một thanh niên trẻ tuổi dẫn An ra khỏi lều. Cậu ta tên là Mộc, một người năng động và có vẻ thông minh.
“Anh có thực sự biết cách dẫn nước về làng không?” Mộc hỏi, ánh mắt đầy hy vọng.
“Đó là công việc của tôi,” An mỉm cười, nhưng trong lòng không khỏi lo lắng. Dù anh là một kỹ sư tài ba, nhưng với những công cụ thô sơ ở thời kỳ này, liệu anh có thể làm được gì?