Phép Thuật Bảo Vệ - Chương 4
Chương 4: Cuộc Đối Đầu Với Nhị Lan Thần
Khi trời tối dần, Linh và ông Mộc trở về làng. Bầu không khí trở nên nặng nề, và sự lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt của mọi người. Linh nắm chặt bùa hộ mệnh trong tay, cảm giác rằng thời điểm đối đầu với Nhị Lan Thần đã đến gần.
Linh: “Cụ, cháu cảm thấy hồi hộp quá. Nhị Lan Thần có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.”
Ông Mộc: “Đúng vậy, nhưng hãy nhớ rằng sức mạnh từ bùa hộ mệnh không chỉ nằm ở vật chất. Nó còn đến từ trái tim và ý chí của con.”
Linh gật đầu, nhưng sự lo lắng vẫn đè nặng trong lòng. Khi cả hai tiến vào quảng trường, họ thấy mọi người tụ tập, ánh mắt đầy lo âu nhìn về phía rừng cây.
Người dân: “Nhị Lan Thần đã đến! Nó đang đến gần!”
Linh và ông Mộc bước lên bục để mọi người có thể thấy họ. Linh cố gắng giữ vững tinh thần.
Linh: “Mọi người hãy bình tĩnh! Tôi đã chuẩn bị bùa hộ mệnh để bảo vệ chúng ta khỏi Nhị Lan Thần. Chúng ta sẽ cùng nhau đứng vững!”
Tiếng gầm của Nhị Lan Thần vang lên từ xa, khiến mọi người sợ hãi. Một bóng đen lớn xuất hiện giữa rừng cây, đôi mắt sáng rực rỡ như hai ngọn đèn. Linh cảm thấy hơi thở của sinh vật huyền bí này gần kề.
Nhị Lan Thần: (giọng vang vọng) “Hỡi những kẻ dám thách thức ta, ta sẽ không để yên cho các ngươi!”
Linh cảm nhận được nỗi sợ hãi xung quanh, nhưng cô cũng cảm thấy sức mạnh từ bùa hộ mệnh. Cô đứng thẳng người, hướng ánh nhìn về phía Nhị Lan Thần.
Linh: “Tôi không sợ bạn! Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để bảo vệ ngôi làng này!”
Nhị Lan Thần: (cười khinh bỉ) “Một cô gái nhỏ như ngươi nghĩ rằng có thể đánh bại ta? Hãy thử xem!”
Linh nắm chặt bùa hộ mệnh trong tay, cảm nhận sức mạnh từ thiên nhiên chảy qua mình. Cô bắt đầu đọc câu thần chú mà mình đã tạo ra.
Linh: “Hãy cho tôi sức mạnh từ thiên nhiên, bảo vệ tôi khỏi bóng tối!”
Ánh sáng từ bùa hộ mệnh phát ra, tạo thành một vòng bảo vệ xung quanh Linh. Nhị Lan Thần dừng lại, ánh mắt nó thể hiện sự ngạc nhiên.
Nhị Lan Thần: “Cái gì? Sức mạnh này… từ đâu đến?”
Linh: “Đó là sức mạnh của lòng dũng cảm và tình yêu thương của mọi người trong làng này! Tôi sẽ không để bạn hại chúng tôi!”
Khi ánh sáng tỏa ra mạnh mẽ, Linh cảm thấy sức mạnh tăng lên. Cô tiếp tục niệm thần chú, và ánh sáng từ bùa hộ mệnh càng lúc càng rực rỡ hơn. Nhị Lan Thần bắt đầu lùi lại, không còn tự tin như trước.
Nhị Lan Thần: “Ngươi… không thể nào!”
Ông Mộc: (hỗ trợ) “Linh, hãy tiếp tục! Sức mạnh của con có thể đánh bại nó!”
Cảm nhận sự ủng hộ từ ông Mộc và những người dân trong làng, Linh dồn hết sức mạnh vào câu thần chú.
Linh: “Hãy cho tôi sức mạnh từ thiên nhiên, bảo vệ tôi khỏi bóng tối!”
Ánh sáng bùng nổ, tạo thành một cột sáng lớn vươn thẳng lên trời. Nhị Lan Thần bắt đầu gầm thét, và Linh cảm thấy sức mạnh từ bùa hộ mệnh đang tác động lên sinh vật huyền bí này.
Nhị Lan Thần: “Không! Ta không thể chịu đựng được!”
Ánh sáng cuối cùng bao phủ lấy Nhị Lan Thần, và nó biến mất trong bóng tối. Quảng trường lập tức trở nên yên tĩnh, mọi người tròn mắt nhìn nhau, không dám tin vào những gì vừa xảy ra.
Người dân: “Chúng ta đã thắng! Linh, bạn đã làm được!”
Linh quay lại, nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt.
Linh: “Đó không phải là công sức của một mình tôi. Chúng ta đã làm điều này cùng nhau!”
Mọi người xung quanh vỗ tay và reo hò. Linh cảm nhận được niềm vui và sự đoàn kết trong lòng mình. Cô đã không chỉ bảo vệ ngôi làng mà còn học được giá trị của lòng dũng cảm và sức mạnh từ cộng đồng.