Poppy - Người Giữ Búa Chính Nghĩa - Chương 1
Chương 1: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Trong ánh sáng của một buổi chiều mùa hè yên bình, thành phố Bandle tỏa sáng với sắc màu của hoa và cây cối. Những Yordles vui vẻ chơi đùa, trò chuyện và làm việc quanh khu vực. Nhưng giữa sự ồn ào và vui vẻ đó, Poppy, một Yordle nhỏ bé với bộ áo giáp cũ kỹ và cây búa lớn hơn cả mình, đang lang thang trong khu vườn gia đình.
Poppy đã tìm thấy một cánh cửa cũ ẩn dưới lớp cây bụi dày. Cô gạt cánh cửa sang một bên và bước vào bên trong, nơi ánh sáng mờ mịt và bụi bặm phủ đầy các đồ vật cổ xưa. “Chắc chắn có thứ gì đó quan trọng ở đây,” cô thì thầm với chính mình, đôi mắt sáng ngời với sự tò mò.
Khi Poppy dọn dẹp lớp bụi bặm, một thứ ánh sáng lấp lánh bắt đầu chiếu ra từ một góc tối tăm. Cô tiến lại gần và phát hiện ra một cây búa lớn được đặt trên một chiếc bệ đá, bao quanh là các ký tự cổ xưa. Cây búa sáng lên một cách bí ẩn, dường như đang chờ đợi người xứng đáng đến gần.
“Ôi!” Poppy kêu lên, đôi mắt tròn xoe nhìn cây búa. “Cây búa này… nó không giống như bất kỳ cái búa nào tôi từng thấy. Nó có vẻ… kỳ diệu.”
Cô cố gắng nâng cây búa lên, nhưng ngay cả với sức mạnh của mình, cây búa vẫn đứng yên trên bệ đá. Trong khi đó, một người Yordle lớn tuổi với bộ tóc bạc và vẻ mặt nghiêm túc, ông Bozwick, xuất hiện ở cửa kho tàng.
“Poppy, con đang làm gì ở đây?” Ông Bozwick hỏi, giọng ông hòa quyện sự lo lắng và tò mò.
“Ông Bozwick!” Poppy quay lại, cố gắng giữ cây búa. “Con tìm thấy cái này. Nó… nó có vẻ rất quan trọng.”
Ông Bozwick tiến lại gần và nhìn vào cây búa với ánh mắt kinh ngạc. “Đây… đây là cây búa của các anh hùng cổ đại,” ông nói, giọng nói trở nên trầm và nghiêm trọng. “Nó đã từng thuộc về những chiến binh vĩ đại nhất trong lịch sử của chúng ta. Nhưng làm thế nào mà nó lại ở đây, trong kho tàng gia đình của chúng ta?”
Poppy quay lại nhìn ông, sự quyết tâm hiện rõ trên gương mặt. “Con cảm thấy cây búa này thuộc về một anh hùng thực sự. Con nghĩ con có thể tìm được người xứng đáng để trao gửi nó.”
Ông Bozwick cười nhẹ, nhưng đôi mắt ông lấp lánh sự lo lắng. “Poppy, con là một Yordle nhỏ bé, nhưng con đã chứng minh rằng con có sức mạnh và lòng dũng cảm. Nhưng hành trình này không dễ dàng đâu. Cây búa này có thể chứa đựng nhiều thử thách và nguy hiểm mà con chưa hình dung được.”
Poppy gật đầu kiên quyết. “Con hiểu. Nhưng nếu không thử thì làm sao biết được? Con sẽ tìm kiếm người xứng đáng và nếu cần, con sẽ tự mình bảo vệ cây búa.”
Ông Bozwick thở dài và đặt tay lên vai Poppy. “Nếu con đã quyết định như vậy, thì hãy chuẩn bị tốt nhất có thể. Đôi khi, hành trình tìm kiếm anh hùng thực sự lại là hành trình tìm kiếm chính bản thân mình.”
Poppy cảm ơn ông Bozwick và bắt đầu chuẩn bị cho cuộc hành trình của mình. Cô thu xếp hành lý, kiểm tra lại cây búa và trang bị giáp của mình. Với quyết tâm và niềm tin mạnh mẽ, Poppy rời khỏi thành phố Bandle, bước vào một thế giới đầy thách thức và bí ẩn.
Những bước chân nhỏ bé của cô vang lên trên con đường vắng vẻ, nhưng mỗi bước đều chứa đựng sức mạnh và sự quyết tâm. Hành trình tìm kiếm người xứng đáng đã chính thức bắt đầu, và Poppy biết rằng những thử thách đang chờ đợi phía trước.