Quan Âm Bồ Tát: Câu Chuyện Về Lòng Từ Bi - Chương 2
Chương 2: Từ Chối Hôn Nhân Sắp Đặt
Thời gian trôi qua, Miao Shan lớn lên thành một thiếu nữ xinh đẹp và thông minh. Tuy nhiên, những suy nghĩ và cảm nhận về cuộc sống của cô không hề thay đổi. Cô vẫn dành nhiều thời gian giúp đỡ những người nghèo khổ và bệnh tật. Điều này khiến cha mẹ cô lo lắng, đặc biệt là Vương gia, người luôn mong muốn Miao Shan kết hôn với một người quyền quý để củng cố gia thế.
Một buổi tối, Vương gia gọi Miao Shan vào phòng khách. Ông ngồi trên chiếc ghế lớn, khuôn mặt nghiêm nghị.
Vương gia: “Miao Shan, cha đã tìm được một vị hôn phu hoàn hảo cho con. Chàng là con trai của một vị quan lớn trong triều đình, rất giàu có và quyền lực. Đây là cơ hội tốt cho gia đình chúng ta.”
Miao Shan cúi đầu lắng nghe, nhưng trong lòng cô cảm thấy không thoải mái.
Miao Shan: “Thưa cha, con biết cha muốn tốt cho con, nhưng con không muốn kết hôn chỉ vì quyền lực và giàu sang. Con muốn sống một cuộc đời có ý nghĩa hơn.”
Vương gia: “Con không hiểu gì cả, Miao Shan. Kết hôn với người này không chỉ giúp con có cuộc sống ổn định mà còn giúp gia đình chúng ta vững mạnh hơn. Đây là trách nhiệm của con.”
Miao Shan nhìn cha mình, đôi mắt cô chứa đựng sự quyết tâm.
Miao Shan: “Thưa cha, con hiểu trách nhiệm của mình, nhưng con tin rằng mỗi người có quyền lựa chọn con đường đi của mình. Con không thể kết hôn với người con không yêu và không có chung lý tưởng.”
Vương gia tức giận, đập tay xuống bàn.
Vương gia: “Con thật cứng đầu, Miao Shan! Con không nghĩ đến gia đình sao? Con không nghĩ đến danh dự của chúng ta sao?”
Miao Shan vẫn giữ bình tĩnh, cô nhẹ nhàng trả lời.
Miao Shan: “Con rất yêu gia đình, nhưng con cũng muốn sống thật với lòng mình. Con muốn dành cuộc đời mình để giúp đỡ những người khổ đau và bệnh tật. Đó mới là điều con mong muốn nhất.”
Vương gia đứng lên, ánh mắt lạnh lùng.
Vương gia: “Nếu con đã quyết định như vậy, thì con không còn là con của ta nữa. Từ giờ trở đi, con hãy tự lo cho cuộc sống của mình. Ta không còn gì để nói với con.”
Miao Shan cảm thấy đau lòng, nhưng cô biết rằng đây là quyết định đúng đắn. Cô cúi đầu chào cha, rồi quay lưng rời khỏi phòng.
Mùa xuân năm đó, Miao Shan rời khỏi gia đình, mang theo chỉ vài bộ quần áo và lòng quyết tâm. Cô bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm sự giác ngộ, quyết tâm thực hiện ước mơ giúp đỡ chúng sinh.
Trên đường đi, Miao Shan gặp nhiều thử thách và khó khăn, nhưng cô luôn giữ vững lòng tin và sự kiên trì. Một ngày nọ, cô dừng chân tại một ngôi chùa nhỏ trên núi. Vị trụ trì của ngôi chùa, một vị sư già thông thái, nhìn thấy tiềm năng và lòng từ bi của Miao Shan, đã quyết định nhận cô làm đệ tử.
Trụ trì: “Miao Shan, ta thấy trong con có một trái tim từ bi và một ý chí mạnh mẽ. Nếu con thật sự muốn cứu giúp chúng sinh, ta sẽ dạy con cách thiền định và hiểu sâu về lòng từ bi.”
Miao Shan cúi đầu cảm tạ.
Miao Shan: “Con cảm ơn sư phụ. Con sẽ cố gắng hết mình để học hỏi và giúp đỡ mọi người.”
Và thế là, dưới sự hướng dẫn của vị trụ trì, Miao Shan bắt đầu một cuộc sống mới, một cuộc sống với mục đích cao cả và lòng từ bi vô tận. Cô dần dần học được cách thiền định, cách lắng nghe và cảm nhận nỗi khổ đau của người khác, và tìm cách mang lại niềm an ủi cho họ.
Miao Shan biết rằng con đường phía trước còn nhiều gian nan, nhưng cô không bao giờ chùn bước. Cô tin rằng, với lòng từ bi và sự kiên trì, cô sẽ mang lại ánh sáng và hy vọng cho nhiều người khổ đau trên thế gian này.