Quyển Sách Biết Nói - Chương 10
Chương 10: Trận Chiến Cuối Cùng
Bầu không khí trong Thành Phố Cổ ngập tràn sự hồi hộp khi Linh, Khoa và Sage chuẩn bị cho trận chiến quyết định với thực thể hắc ám. Mảnh ghép cuối cùng lấp lánh trong tay Linh, như một nguồn sức mạnh bất tận, dẫn lối cho họ.
“Chúng ta đã sẵn sàng chưa?” Khoa hỏi, đôi mắt sáng lên với sự quyết tâm.
“Chúng ta sẽ phải đối mặt với thử thách lớn nhất trong cuộc đời,” Sage nói, giọng nghiêm túc. “Nhưng với sức mạnh của tình bạn, chúng ta có thể làm được.”
“Đúng vậy!” Linh thốt lên. “Tôi không sợ! Hãy cùng nhau chiến đấu!”
Họ bước ra khỏi Thành Phố Cổ, theo hướng về nơi mà thực thể hắc ám đã được phong ấn. Một bầu không khí ngột ngạt bao trùm, những đám mây đen dày đặc che kín bầu trời. Linh cảm thấy trái tim mình đập mạnh khi nghĩ đến điều đang chờ đón họ.
“Chúng ta phải đến ngọn núi nơi thực thể đã bị phong ấn,” Sage nói, chỉ tay về phía xa. “Nơi đó chính là điểm bắt đầu của mọi điều.”
Khi họ tiến gần đến chân ngọn núi, một tiếng gầm lớn vang lên. “Ah, những kẻ ngu ngốc! Các ngươi đã đến đúng chỗ!” Giọng nói quen thuộc của Morgath vang lên từ bóng tối.
“Morgath!” Linh hét lên, nắm chặt mảnh ghép trong tay. “Tôi sẽ không để ngươi ngăn cản chúng tôi thêm lần nữa!”
“Hãy xem sức mạnh của ta!” Morgath quát, phóng ra những quả cầu bóng tối về phía họ.
“Cẩn thận!” Khoa kêu lên, và cả ba người nhanh chóng tạo ra một lá chắn ánh sáng để bảo vệ mình.
“Chúng ta không chỉ phải đánh bại Morgath mà còn phải phong ấn thực thể hắc ám!” Sage nhắc nhở. “Hãy tập trung vào mảnh ghép!”
Linh hít một hơi thật sâu, tập trung sức mạnh từ mảnh ghép. “Chúng ta có thể làm được!” cô thét lên.
“Mau lên! Tấn công hắn!” Khoa gào lên, và cả ba người đồng loạt phóng năng lượng về phía Morgath. Ánh sáng từ mảnh ghép rực rỡ, tạo thành một làn sóng mạnh mẽ lao thẳng vào kẻ thù.
“Một đám nhóc con!” Morgath quát, nhưng ánh sáng đã bắt đầu khiến hắn phải lùi lại. Hắn giơ tay lên, nhưng sức mạnh từ các mảnh ghép đã làm cho hắn choáng váng.
“Hãy kết hợp sức mạnh của chúng ta!” Linh hô lớn. “Chúng ta sẽ cùng nhau phong ấn hắn!”
Khi Morgath cố gắng phóng ra một quả cầu bóng tối khác, Linh và Khoa tập trung năng lượng vào nhau. Ánh sáng từ mảnh ghép tạo thành một cơn lốc ánh sáng khổng lồ, vây quanh Morgath.
“Không! Ta sẽ không bị đánh bại!” Morgath gầm lên, nhưng ánh sáng đã cuốn lấy hắn, khiến hắn không thể phản kháng.
Linh và Khoa nâng tay lên, và với sự hỗ trợ của Sage, họ dồn toàn bộ sức mạnh vào một đòn tấn công quyết định. “Hãy quay trở lại nơi ngươi thuộc về!” Linh hét lên, ánh sáng từ mảnh ghép bùng nổ, làm cho Morgath tan biến trong không khí.
Và ngay lúc đó, một cơn gió mạnh thổi qua, làm cho mọi thứ xung quanh rung chuyển. Một âm thanh ầm ầm vang lên từ ngọn núi, và bóng tối bắt đầu lan tỏa, mở ra một cánh cổng lớn.
“Đó là cánh cổng phong ấn thực thể!” Sage kêu lên. “Chúng ta cần phải đến đó ngay!”
Họ lao về phía cánh cổng, nơi thực thể hắc ám đang hồi sinh. Linh cảm thấy nỗi sợ hãi trong lòng, nhưng cô biết rằng họ không thể từ bỏ.
“Cùng nhau nào!” Khoa nói, giọng đầy quyết tâm. “Chúng ta sẽ không để nó trỗi dậy!”
Khi họ đến cánh cổng, ánh sáng từ mảnh ghép bắt đầu tỏa ra, và một hình ảnh kỳ diệu hiện lên trong không gian. Hình ảnh của những người anh hùng từ quá khứ, những người đã từng chiến đấu để phong ấn thực thể hắc ám, hiện lên trong tâm trí Linh.
“Chúng ta phải lặp lại nghi thức phong ấn,” Sage nói, chỉ vào các biểu tượng xung quanh. “Hãy làm theo những gì ta đã thấy!”
Linh cảm thấy sức mạnh từ mảnh ghép chảy trong cơ thể. Cô nhắm mắt lại, và một luồng năng lượng bắt đầu phát ra từ tay mình. “Chúng ta phong ấn ngươi với sức mạnh từ tình bạn!” cô hét lên.
“Không! Đừng!” Thực thể hắc ám kêu lên, nhưng ánh sáng đã bao phủ nó, khiến nó không thể phản kháng.
Khoa cũng giơ tay lên, phóng năng lượng từ mảnh ghép của mình. “Chúng ta sẽ không cho ngươi cơ hội nào!” cậu thét lên.
Ánh sáng bùng nổ, tạo thành một hình cầu lớn vây quanh thực thể hắc ám. Linh cảm thấy sức mạnh trong tay mình dâng trào, và cô cùng Khoa và Sage cùng nhau hô lớn: “Chúng ta phong ấn ngươi!”
Và với một tiếng nổ vang dội, ánh sáng đã cuốn lấy thực thể hắc ám, tạo thành một vòng tròn kỳ diệu, phong ấn nó lại. Một luồng gió mạnh thổi qua, làm cho bầu trời dần trở nên sáng sủa.
“Chúng ta đã làm được!” Linh reo lên, lòng tràn đầy vui mừng.
“Đúng vậy! Chúng ta đã phong ấn thực thể hắc ám!” Khoa hạnh phúc, tay nắm chặt tay Linh và Sage.
“Hãy nhớ rằng sức mạnh của tình bạn là vô cùng mạnh mẽ,” Sage nói, ánh mắt rạng rỡ. “Chỉ cần chúng ta bên nhau, không gì là không thể.”
Và trong ánh sáng rực rỡ của cuộc chiến thắng, Linh cảm thấy niềm tin tràn đầy trong lòng. Họ đã trải qua nhiều khó khăn, nhưng cuối cùng, tình bạn đã giúp họ vượt qua mọi thử thách.
“Hành trình của chúng ta vẫn chưa kết thúc,” Linh nói. “Nhưng chúng ta đã làm được điều không tưởng!”
Cùng nhau, họ đứng dưới ánh nắng mặt trời, sẵn sàng cho những cuộc phiêu lưu mới phía trước. Họ biết rằng mọi điều kỳ diệu đều bắt đầu từ những bước chân đầu tiên, và với sức mạnh của tình bạn, không gì có thể ngăn cản họ.