Quyển Sách Biết Nói - Chương 3
Chương 3: Cuộc Phiêu Lưu Đầu Tiên
Sau khi rời ngôi đền cổ, Linh cảm thấy tràn đầy năng lượng. Viên ngọc lấp lánh trong tay cô, như một biểu tượng của sức mạnh mà cô vừa tìm thấy. Cô nhìn về phía Sage, tràn đầy sự háo hức.
“Vậy bây giờ chúng ta sẽ đi đâu tiếp theo?” Linh hỏi, không giấu được niềm phấn khích.
“Chúng ta cần phải tìm kiếm mảnh ghép thứ hai,” Sage nói. “Nó nằm ở phía Bắc, gần ngọn núi cao nhất trong vùng. Nhưng trước khi đến đó, chúng ta sẽ phải vượt qua một khu rừng huyền bí.”
“Rừng huyền bí?” Linh nhướng mày, cảm thấy hồi hộp. “Có điều gì đặc biệt ở đó không?”
“Đúng vậy,” Sage trả lời. “Rừng huyền bí được bảo vệ bởi những sinh vật kỳ diệu. Họ sẽ chỉ cho chúng ta đi nếu chúng ta có thể vượt qua một thử thách mà họ đặt ra.”
Linh gật đầu, cảm thấy hào hứng hơn bao giờ hết. “Chúng ta đi thôi!”
Họ bắt đầu cuộc hành trình, và những cánh rừng xanh lại hiện ra trước mắt. Không khí tươi mát và âm thanh của chim chóc vang vọng xung quanh. Linh cảm thấy tự do như chưa bao giờ có.
Khi họ tiến sâu vào rừng, bỗng nhiên, một tiếng rít vang lên từ trên cao. Linh ngẩng đầu lên và thấy một sinh vật bay lượn. Đó là một con chim lớn với bộ lông sặc sỡ, trông rất đẹp nhưng cũng rất đáng sợ.
“Chào mừng các ngươi đến với rừng huyền bí!” con chim nói bằng giọng vang vọng. “Ta là Ria, người bảo vệ khu rừng này. Các ngươi muốn gì?”
“Tôi là Linh, và đây là Sage,” Linh đáp, “Chúng tôi đang tìm kiếm mảnh ghép thứ hai của bùa chú.”
“Để được đi qua đây, các ngươi phải vượt qua thử thách của ta,” Ria nói. “Hãy cho ta biết, điều gì là quý giá nhất mà các ngươi sở hữu?”
Linh suy nghĩ một lát, lòng tràn đầy những ký ức về gia đình, bạn bè và những điều quý giá mà cô từng trải qua. “Điều quý giá nhất… chính là tình bạn và sự dũng cảm,” cô nói. “Đó là những gì đã giúp tôi vượt qua nỗi sợ hãi của mình.”
“Thú vị! Hãy cho ta thấy sức mạnh của tình bạn,” Ria thách thức. “Ngươi và Sage sẽ phải hợp sức để giải một câu đố. Nếu thành công, các ngươi có thể tiếp tục.”
“Hãy cho chúng tôi câu đố đó!” Linh nói với quyết tâm.
“Nghe đây: Điều gì có thể đến trước hoặc sau bạn, nhưng lại không bao giờ đi cùng bạn?” Ria hỏi, đôi mắt sáng lên như đang chờ đợi câu trả lời.
Linh nghĩ mãi, nhưng không thể tìm ra đáp án. Cô nhìn sang Sage, hy vọng nhận được một gợi ý.
“Đừng lo, Linh,” Sage nói, “Hãy lắng nghe trái tim mình. Đôi khi, câu trả lời nằm trong những điều đơn giản nhất.”
“Có thể là… bóng tối?” Linh nói, chợt nảy ra ý tưởng.
“Câu trả lời của ngươi là… đúng!” Ria kêu lên. “Bây giờ các ngươi đã chứng tỏ được tình bạn và trí tuệ của mình. Hãy đi tiếp!”
“Cảm ơn, Ria!” Linh vui vẻ, và họ tiếp tục cuộc hành trình.
Khi họ tiến gần đến chân ngọn núi, cảnh vật trở nên hùng vĩ hơn bao giờ hết. Những đỉnh núi cao chót vót phủ đầy tuyết trắng, và không khí lạnh lẽo khiến Linh cảm thấy thích thú. Nhưng không lâu sau, họ phải đối mặt với một thử thách khác.
“Chúng ta sẽ phải leo lên ngọn núi này,” Sage nói, chỉ tay về phía những vách đá dựng đứng. “Nhưng hãy cẩn thận! Có những cạm bẫy chờ đón.”
“Tôi không ngại đâu!” Linh nói, tự tin. “Hãy cùng nhau vượt qua!”
Họ bắt đầu leo lên, và Linh cảm thấy trái tim mình đập nhanh. Những mỏm đá sắc nhọn và những đoạn đường dốc khiến cô phải tập trung cao độ. Tuy nhiên, với sự giúp đỡ của Sage, Linh đã vượt qua từng bước một.
Khi họ leo lên đến gần đỉnh, một cơn gió mạnh thổi qua, làm Linh suýt mất thăng bằng. “Ôi không!” Cô hét lên, nhưng Sage đã kịp thời đỡ cô lại.
“Giữ vững!” Sage nói. “Hãy tập trung!”
Với lòng dũng cảm, Linh gắng sức đứng vững. Cuối cùng, họ cũng đặt chân lên đỉnh núi, nơi có một khung cảnh tuyệt đẹp. Những đám mây trôi lững lờ dưới chân, và ánh nắng chiếu rọi như một bức tranh tuyệt mỹ.
“Chúng ta đã đến nơi!” Linh thốt lên, không thể kiềm chế cảm xúc. “Tuyệt quá!”
Bên cạnh một tảng đá lớn, họ phát hiện ra một chiếc hộp nhỏ lấp lánh. “Đó chính là mảnh ghép!” Sage nói, và Linh nhanh chóng mở chiếc hộp.
Bên trong, một mảnh ghép hình vuông phát sáng như một viên ngọc. Linh cầm mảnh ghép trong tay, cảm giác như sức mạnh đang chảy vào trong cô.
“Chúng ta đã làm được!” Linh hô lớn. “Chúng ta có hai mảnh ghép rồi!”
“Chưa hết đâu, Linh,” Sage nói, “chúng ta cần kết hợp mảnh ghép này với mảnh ghép đầu tiên. Nó sẽ giúp ta hiểu được lời nguyền cổ xưa.”
Linh đặt mảnh ghép thứ hai vào trong mảnh ghép đầu tiên. Ngay lập tức, một luồng ánh sáng chói lòa phát ra, và hình ảnh của một cuốn sách cổ hiện lên trong không gian.
“Đây là cuốn sách ghi chép về lời nguyền!” Sage nói. “Chúng ta cần tìm hiểu nó ngay!”
“Tôi cảm thấy như chúng ta đang tiến gần hơn đến việc ngăn chặn thực thể hắc ám,” Linh khẳng định, lòng tràn đầy hy vọng.
Với hai mảnh ghép trong tay, Linh và Sage tiếp tục cuộc hành trình, hướng tới những thử thách và cuộc phiêu lưu tiếp theo, nơi mà tình bạn và lòng dũng cảm sẽ dẫn dắt họ đến những điều kỳ diệu chưa từng được khám phá.