Quyển Sách Biết Nói - Chương 7
Chương 7: Cuộc Chiến Kỳ Diệu
Sau cuộc chiến với Morgath, Linh, Khoa và Sage tiếp tục hành trình của mình. Họ đã thu thập được ba mảnh ghép quý giá, nhưng giờ đây họ biết rằng thực thể hắc ám đang dần hồi sinh. Áp lực buộc họ phải nhanh chóng tìm kiếm những mảnh ghép còn lại.
“Chúng ta cần phải đi đến Vùng Đất Bị Nguyền Rủa,” Sage nói, ánh mắt tràn đầy quyết tâm. “Nơi đó có một mảnh ghép quan trọng, nhưng cũng rất nguy hiểm. Nhiều sinh vật hắc ám canh giữ nơi đó.”
“Tôi không sợ!” Linh nói với sự tự tin. “Chúng ta đã đánh bại Morgath, và tôi tin rằng chúng ta có thể vượt qua bất cứ điều gì.”
“Đúng vậy! Chúng ta có thể làm được!” Khoa đồng tình, với sự hào hứng ánh lên trong đôi mắt.
Họ tiếp tục tiến về phía Vùng Đất Bị Nguyền Rủa, và không lâu sau, không khí trở nên nặng nề hơn, với những đám mây đen dày đặc phủ kín bầu trời. Linh cảm thấy sự lạnh lẽo len lỏi vào từng thớ thịt.
“Cảm giác như có điều gì đó đang chờ đón chúng ta,” Khoa nói, ánh mắt lo lắng.
“Đừng lo, hãy tin tưởng vào sức mạnh của chúng ta,” Sage khuyến khích. “Chúng ta có nhau, và đó là điều quan trọng nhất.”
Khi họ đến gần khu vực cấm, một tiếng cười vang vọng từ trong bóng tối. “Các ngươi lại đến đây sao?” Một sinh vật khổng lồ xuất hiện, với đôi mắt đỏ như lửa và bộ lông đen tuyền. Đó là một con quái vật hắc ám, lớn gấp đôi Khoa và Linh.
“Ta là Gorrak, và ta sẽ không để các ngươi lấy được mảnh ghép!” nó gầm lên.
“Chúng tôi không sợ ngươi!” Linh đáp, cảm giác sự dũng cảm dâng trào trong lòng.
“Ngươi sẽ phải hối tiếc khi dám đối mặt với ta!” Gorrak rống lên và lao vào tấn công.
“Cẩn thận!” Sage kêu lên, khi Gorrak nhào tới. Linh và Khoa nhanh chóng né tránh, nhưng Gorrak đã đuổi theo, với những cú tấn công mạnh mẽ.
“Chúng ta phải hợp sức!” Khoa hét lên. “Hãy sử dụng mảnh ghép!”
Linh gật đầu, lòng tràn đầy quyết tâm. Cô nhớ lại sức mạnh mà cô đã cảm nhận được trước đó. “Hãy tạo thành một lá chắn!” cô thét lên.
Họ giơ mảnh ghép lên, và một lá chắn ánh sáng hình thành giữa họ và Gorrak. Cú tấn công của Gorrak va vào lá chắn, nhưng sức mạnh từ bên trong lá chắn khiến nó lùi lại một bước.
“Làm tốt lắm!” Sage hô lớn. “Bây giờ, hãy tấn công lại!”
Linh và Khoa đồng loạt phóng năng lượng từ mảnh ghép, tạo ra một cơn lốc ánh sáng lao thẳng vào Gorrak. Con quái vật gầm lên trong cơn giận dữ, nhưng Linh và Khoa không dừng lại. Họ tiếp tục kết hợp sức mạnh của mình.
“Chúng ta cần phải mạnh mẽ hơn!” Linh nói, cảm thấy sức mạnh dâng trào. “Tôi có thể cảm nhận được điều gì đó bên trong!”
“Đúng vậy! Hãy kết hợp sức mạnh của tình bạn!” Khoa đồng ý.
Họ đưa tay lên cao, và một cơn sóng ánh sáng to lớn bùng nổ từ mảnh ghép, tỏa ra như những tia chớp. Gorrak, trong cơn giận dữ, lao về phía họ, nhưng bị ánh sáng vây quanh.
“Đủ rồi!” Gorrak gầm lên, nhưng Linh và Khoa không ngừng lại. Họ dồn hết sức lực vào cú tấn công.
Ánh sáng từ mảnh ghép tỏa ra mạnh mẽ, và trong khoảnh khắc, mọi thứ xung quanh trở nên yên lặng. Một tiếng nổ lớn vang lên, và con quái vật bị ánh sáng bao trùm.
“Không!” Gorrak kêu lên, và trước khi Linh có thể hiểu chuyện gì đang xảy ra, một làn sóng mạnh mẽ khiến con quái vật biến mất trong không khí.
“Họ đã làm được!” Sage kêu lên, ánh mắt sáng lên với niềm vui. “Chúng ta đã đánh bại Gorrak!”
Linh thở phào, cảm thấy một sự nhẹ nhõm tràn ngập trong lòng. “Chúng ta đã làm được!” cô thốt lên.
“Tuyệt vời quá!” Khoa nói, với nụ cười rộng trên khuôn mặt. “Chúng ta có thể vào trong lấy mảnh ghép rồi!”
Họ tiến đến nơi mà Gorrak đứng, và không lâu sau, một cánh cửa bằng đá mở ra, để lộ một không gian đầy ánh sáng lung linh. Ở giữa, một mảnh ghép hình tròn lấp lánh như một viên ngọc.
“Đó là mảnh ghép mà chúng ta cần!” Sage chỉ vào đó, ánh mắt tràn đầy hy vọng.
Linh tiến lên, nhẹ nhàng đặt tay lên mảnh ghép. “Cuối cùng thì chúng ta cũng đã tìm thấy nó!”
Khi mảnh ghép nằm trong tay, một luồng sức mạnh tỏa ra, và những hình ảnh kỳ diệu hiện lên trong đầu Linh. Cô thấy hình ảnh về lời nguyền cổ xưa, cùng những người đã chiến đấu để bảo vệ thế giới.
“Chúng ta cần phải nhanh chóng kết hợp mảnh ghép này với những mảnh ghép trước,” Sage nói. “Điều này sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về thực thể hắc ám.”
Họ nhanh chóng ngồi xuống, xếp các mảnh ghép lại với nhau. Khi ba mảnh ghép kết hợp, ánh sáng bùng nổ, và những hình ảnh rõ nét hiện lên, kể về câu chuyện của thực thể hắc ám và cách mà nó đã bị phong ấn.
“Chúng ta cần phải ngăn chặn nó trước khi quá muộn!” Linh kêu lên, cảm thấy sự khẩn trương trong lòng. “Chúng ta phải làm mọi thứ có thể!”
“Chúng ta có thể làm được!” Khoa đồng tình, nắm chặt tay Linh.
Với mảnh ghép thứ tư trong tay, họ bước ra khỏi Vùng Đất Bị Nguyền Rủa, sẵn sàng cho cuộc chiến quyết định sắp tới. Linh biết rằng cuộc hành trình này sẽ còn nhiều thử thách, nhưng với sức mạnh của tình bạn và lòng dũng cảm, họ sẽ không bao giờ từ bỏ.