Quyển Sách Biết Nói - Chương 8
Chương 8: Những Bí Mật Lộ Diện
Khi Linh, Khoa và Sage rời khỏi Vùng Đất Bị Nguyền Rủa, họ cảm thấy nặng nề bởi những gì họ đã trải qua. Cuộc chiến với Gorrak vẫn còn đọng lại trong tâm trí họ, và giờ đây, họ phải đối mặt với những bí mật mà lời nguyền cổ xưa đang che giấu.
“Chúng ta đã thu thập được bốn mảnh ghép,” Linh nói, nhìn vào tay mình. “Nhưng vẫn còn một mảnh nữa mà chúng ta cần tìm.”
“Chúng ta cần phải tìm đến Thành Phố Cổ, nơi được cho là chứa đựng mảnh ghép cuối cùng,” Sage nói. “Tuy nhiên, để đến đó, chúng ta phải đi qua một khu vực rừng khác.”
“Thành Phố Cổ?” Khoa hỏi, lòng tràn đầy hồi hộp. “Có điều gì đặc biệt ở đó không?”
“Sẽ có nhiều điều kỳ diệu và cả những nguy hiểm,” Sage trả lời. “Đó là nơi lưu giữ những bí mật về lời nguyền cổ xưa.”
Khi họ bắt đầu di chuyển, Linh cảm thấy sự hồi hộp trong không khí. Mỗi bước đi đều dẫn họ đến gần hơn với sự thật về thực thể hắc ám. Những đám mây đen bao phủ bầu trời, làm cho không khí càng trở nên căng thẳng.
Sau một thời gian đi bộ, họ đến bìa rừng, nơi có một con đường dẫn vào Thành Phố Cổ. Nhưng trước mắt họ là một cánh cửa lớn, được chạm khắc tinh xảo với những hình ảnh kỳ bí.
“Để vào được đây, chúng ta phải giải một câu đố khác,” Sage nói, chỉ vào những ký tự khắc trên cánh cửa. “Nghe có vẻ quen thuộc, phải không?”
“Tôi sẵn sàng!” Linh nói, mặc dù trong lòng vẫn cảm thấy hồi hộp.
Câu đố vang lên từ cánh cửa: “Ta có thể được cho là bất tận, nhưng cũng có thể biến mất. Ta là thứ mà mọi người tìm kiếm, nhưng khi tìm thấy, lại không ai muốn giữ lại. Ta là gì?”
Linh nhìn Khoa, và họ cùng nhau suy nghĩ. “Cái gì đó bất tận nhưng lại có thể biến mất…” Khoa lẩm bẩm. “Có thể là… thời gian?”
“Đúng!” Linh thốt lên, nhớ lại những gì họ đã học. “Thời gian là thứ mà mọi người luôn tìm kiếm nhưng không ai có thể giữ lại.”
“Câu trả lời của ngươi là… chính xác!” Cánh cửa từ từ mở ra, để lộ ra một không gian rộng lớn bên trong.
“Hãy cẩn thận!” Sage cảnh báo, khi họ bước vào trong. “Không khí ở đây có vẻ khác thường.”
Bên trong Thành Phố Cổ, cảnh vật thật huyền bí với những tòa nhà cổ kính, những bức tượng và những bức tranh khắc ghi lại lịch sử của thành phố. Linh cảm thấy như mình đang lạc vào một câu chuyện cổ tích.
“Tôi cảm thấy có điều gì đó đang chờ đợi chúng ta ở đây,” Khoa nói, ánh mắt đầy nghi ngờ.
“Hãy tìm kiếm mảnh ghép cuối cùng,” Linh nói. “Nó phải ở đâu đó trong thành phố này.”
Họ đi qua các con phố hẹp, tìm kiếm dấu hiệu của mảnh ghép. Bỗng nhiên, Sage dừng lại trước một bức tranh lớn trên tường. “Nhìn kìa!” Sage chỉ vào bức tranh. “Có vẻ như đây là hình ảnh về thực thể hắc ám.”
Bức tranh mô tả một sinh vật khổng lồ với đôi mắt lấp lánh và những chiếc vuốt sắc nhọn. Nó đứng trên đỉnh một ngọn núi, với những người anh hùng đang chiến đấu bên dưới.
“Đây là câu chuyện mà chúng ta cần hiểu,” Sage nói. “Những người anh hùng đã đánh bại thực thể hắc ám trong quá khứ, và giờ đây, chúng ta cũng phải làm như vậy.”
“Nhưng làm thế nào để chúng ta có thể đánh bại nó?” Linh hỏi, cảm thấy lo lắng.
“Có thể tìm hiểu thêm thông tin về các mảnh ghép và cách chúng hoạt động,” Sage trả lời. “Chúng ta cần phải tìm ra bí mật của mảnh ghép cuối cùng.”
Họ tiếp tục khám phá thành phố, nhưng bỗng dưng, một cơn gió mạnh thổi qua, mang theo tiếng cười khanh khách. “Chà, những kẻ xâm nhập! Các ngươi lại đến đây sao?” Một hình bóng quen thuộc hiện ra trong bóng tối – Morgath.
“Morgath!” Linh kêu lên, cảm thấy sự sợ hãi quay trở lại. “Ngươi không thể ngăn cản chúng ta!”
“Hãy chờ xem, các ngươi sẽ không có cơ hội!” Morgath cười, đôi mắt đỏ rực. “Ta sẽ không để các ngươi có được mảnh ghép cuối cùng.”
“Chúng tôi sẽ ngăn cản ngươi một lần nữa!” Khoa tuyên bố, chuẩn bị cho một cuộc chiến mới.
“Ngươi nghĩ rằng sức mạnh của các ngươi có thể chống lại ta sao?” Morgath cười, phóng ra một quả cầu tối về phía họ.
Linh và Khoa lập tức phản ứng, kết hợp sức mạnh với nhau và tạo ra một lá chắn ánh sáng. Quả cầu tối va chạm với lá chắn và phát ra một tiếng nổ lớn, nhưng họ vẫn đứng vững.
“Chúng ta phải nhanh chóng tìm ra mảnh ghép cuối cùng!” Sage kêu lên. “Để đánh bại hắn, chúng ta cần sức mạnh từ cả năm mảnh ghép!”
“Hãy tấn công hắn!” Linh thét lên. “Chúng ta sẽ không từ bỏ!”
Họ dồn hết sức lực vào một đợt tấn công, và ánh sáng từ các mảnh ghép bắt đầu phát ra mạnh mẽ. Morgath gầm lên trong cơn giận dữ, nhưng Linh biết rằng nếu họ có thể tập hợp đủ sức mạnh, họ sẽ có thể đánh bại hắn một lần và mãi mãi.
“Đừng dừng lại!” Linh hét lên, trong khi ánh sáng càng lúc càng mạnh hơn. Cuộc chiến quyết định giữa ánh sáng và bóng tối bắt đầu, và Linh biết rằng bí mật về lời nguyền cổ xưa sẽ sớm lộ diện.