Rek'Sai - Quái Vật Hư Không - Chương 1
Chương 1: Khai Mở Mảnh Đất
Trong lòng đất Shurima, nơi ánh sáng mặt trời không bao giờ chạm tới, Rek’Sai – quái vật hư không khổng lồ và đầy sức mạnh – lang thang trong các hầm mỏ sâu thẳm. Mỗi bước đi của cô làm rung chuyển các tảng đá, khiến chúng nứt vỡ và rơi xuống. Rek’Sai cảm nhận được sự hài lòng từ sự hủy diệt mà cô tạo ra, nó như một bản giao hưởng của sức mạnh và sự tôn thờ trong bóng tối.
Cơ thể của Rek’Sai, với lớp vỏ cứng cáp và những chiếc răng sắc nhọn, lấp lánh trong ánh sáng ma quái của hư không. Đối với cô, đây là lãnh địa của mình, nơi cô là nữ hoàng không thể bị thách thức. Được giao phó nhiệm vụ bảo vệ vùng đất và các nguồn năng lượng hư không quý giá, Rek’Sai xem đó là sứ mệnh của mình.
Hôm nay, một sự xâm lược mới đã bắt đầu. Những âm thanh lạ lùng của máy móc và tiếng bước chân của con người vọng đến từ sâu thẳm của các đường hầm. Rek’Sai cảm nhận được sự xâm nhập, và sự tức giận của cô dâng trào.
“Chúng ta đã đến đúng chỗ chưa?” giọng nói của giáo sư Thorne vang lên trong không khí, kèm theo tiếng gõ gõ của các thiết bị thăm dò. Ông là trưởng nhóm thám hiểm từ Piltover, người dẫn đầu cuộc hành trình này.
“Có vẻ như chúng ta đã đến nơi, giáo sư,” một người thám hiểm khác, tên là Lana, trả lời trong sự hào hứng. “Dựa vào các dữ liệu, kho báu và bí mật có thể nằm ngay bên dưới chúng ta.”
Thorne gật đầu, đôi mắt sáng lên với sự phấn khích. “Tốt. Đặt các thiết bị phân tích năng lượng ở đây và chuẩn bị cho mọi tình huống.”
Họ bắt đầu công việc của mình, lắp đặt các thiết bị và kiểm tra các chỉ số. Đột nhiên, một cơn rung mạnh mẽ khiến họ phải giữ chặt các thiết bị. Một tiếng gầm rít vang lên từ sâu thẳm, làm rung chuyển cả không gian.
“Cái gì vậy?” Lana hét lên, mắt mở to trong sự hoảng sợ.
“Giữ bình tĩnh!” Thorne ra lệnh, cố gắng làm giảm bớt sự lo lắng trong nhóm. **“Đó có thể là những hiện tượng địa chất tự nhiên. Tiếp tục công việc.”
Nhưng tiếng gầm rít càng lúc càng gần, khiến các thiết bị đo lường bắt đầu báo động. Một sự căng thẳng không thể tránh khỏi bao trùm lên nhóm thám hiểm. Và rồi, từ trong bóng tối, một hình bóng khổng lồ xuất hiện, với đôi mắt đỏ rực và hàm răng sắc nhọn – đó là Rek’Sai.
“Bỏ chạy!” Thorne gào lên, khi Rek’Sai xuất hiện từ trong bóng tối và lao tới nhóm thám hiểm.
Các thám hiểm viên nhanh chóng rút lui, nhưng Rek’Sai đã quá nhanh. Cô vồ lấy một trong họ bằng chiếc móng vuốt to lớn, khiến người đó không kịp phản ứng.
“Giáo sư!” Lana hét lên, nhìn thấy đồng đội của mình bị tấn công.
“Đừng để bị cuốn theo!” Thorne la lên, cố gắng giữ cho nhóm thám hiểm có tổ chức. **“Sử dụng vũ khí của chúng ta!”
Nhóm thám hiểm đã trang bị các thiết bị công nghệ tiên tiến, bao gồm các súng năng lượng và bẫy ma thuật. Họ đồng loạt bắn vào Rek’Sai, nhưng với lớp vỏ cứng cáp của cô, các đòn tấn công chỉ làm cô càng tức giận hơn.
Rek’Sai gầm lên, phản ứng bằng cách tấn công mạnh mẽ, làm sụp đổ một phần của trần hầm. Thorne và Lana nhanh chóng tránh né những mảnh đá rơi xuống, đồng thời tiếp tục tấn công từ xa.
“Tôi không thể chịu nổi!” Lana hét lên, vừa bắn vào Rek’Sai, vừa nhìn quanh để tìm đường thoát.
“Chúng ta phải tìm cách thỏa hiệp với cô ấy!” Thorne hét lên, nhận ra rằng việc tấn công trực diện không phải là giải pháp. **“Cô ấy đang bảo vệ cái gì đó quan trọng, chúng ta cần phải hiểu rõ.”
Rek’Sai, mặc dù tức giận, bắt đầu nhận thấy rằng nhóm thám hiểm không phải là những kẻ xâm lược đơn thuần. Cô cảm thấy một chút nghi ngờ về động cơ của họ, và sự mơ hồ này khiến cô chần chừ một chút.
“Hãy dừng lại!” Thorne hét lên, cố gắng giao tiếp trong khi tiếp tục phòng thủ. **“Chúng tôi không đến đây để phá hủy, mà là để nghiên cứu!”
Rek’Sai, mặc dù chưa hoàn toàn tin tưởng, cảm nhận được sự thành khẩn trong lời nói của Thorne. Cô không hoàn toàn hiểu những lời của ông, nhưng cảm giác của sự nguy hiểm và sự thật đang hòa quyện trong tâm trí cô.
Cảm nhận được sự hợp tác có thể là cách giải quyết tốt hơn, Rek’Sai từ từ dừng lại và nhìn vào nhóm thám hiểm với ánh mắt sắc sảo. Thorne, hít một hơi dài, đưa tay ra như một cử chỉ hòa bình.
“Chúng ta có thể làm bạn với nhau nếu bạn cho phép chúng tôi tìm hiểu và giúp bảo vệ nơi này,” Thorne nói với sự chân thành. **“Chúng tôi có thể giúp bạn chống lại mối đe dọa lớn hơn mà chúng tôi cảm thấy đang đến gần.”
Rek’Sai nghiêng đầu, như thể đang cân nhắc lời đề nghị. Sự yên tĩnh lấp đầy không gian, và sự căng thẳng dần dịu xuống. Cuối cùng, cô gật đầu, chấp nhận lời đề nghị của Thorne.
“Được rồi, chúng tôi sẽ hợp tác,” Thorne nói, thở phào nhẹ nhõm. **“Nhưng hãy để chúng tôi tiếp tục công việc của mình mà không bị tấn công.”
Rek’Sai không nói gì thêm, nhưng ánh mắt của cô cho thấy rằng mặc dù sự thỏa hiệp đã được chấp nhận, nhưng sự giám sát của cô vẫn không bao giờ rời khỏi họ.
Cuộc thám hiểm mới chỉ bắt đầu, và cả hai bên đều biết rằng con đường phía trước sẽ không hề dễ dàng. Họ sẽ phải học cách làm việc cùng nhau để đối phó với những mối đe dọa mà chưa ai có thể hình dung nổi.