Sa Tăng Đấu Trí Với Pháp Sư Hắc Ám - Chương 3
Chương 3: Cuộc Chạm Trán Đầu Tiên
Sa Tăng rời khỏi ngôi đền cổ, tiến sâu hơn vào khu rừng Đen, nơi bóng tối dày đặc như tấm màn che phủ mọi thứ. Anh cảm thấy không khí lạnh lẽo và căng thẳng bao trùm, mỗi bước đi đều phải cẩn thận để tránh những cạm bẫy tự nhiên và những sinh vật nguy hiểm.
Sau vài ngày đi bộ, Sa Tăng đến một vùng đất hoang tàn, nơi những cây cổ thụ khô cằn trơ trọi, và mặt đất nứt nẻ như bị bỏng. Anh nhìn quanh, cảm thấy sự hiện diện của một thế lực hắc ám.
“Cuối cùng thì ngươi cũng đến,” một giọng nói âm u vang lên từ phía sau một tảng đá lớn.
Sa Tăng quay lại, thấy một bóng đen hiện ra từ trong bóng tối. Đó là một người đàn ông cao lớn, khoác áo choàng đen với đôi mắt đỏ rực – một trong những tay chân của pháp sư hắc ám.
“Ngươi là ai?” Sa Tăng hỏi, tay nắm chặt thanh kiếm.
“Tên ta không quan trọng,” kẻ lạ mặt đáp. “Ta đến đây để ngăn chặn ngươi. Pháp sư hắc ám đã biết về cuộc hành trình của ngươi và gửi ta đến để tiễn ngươi về địa ngục.”
Không nói thêm lời nào, kẻ lạ mặt lao vào tấn công Sa Tăng, với tốc độ nhanh như chớp. Sa Tăng né tránh và phản công, thanh kiếm của anh va vào vũ khí của kẻ địch, tạo ra những tiếng kim loại chói tai.
Cuộc chiến diễn ra ác liệt, mỗi đòn tấn công đều chứa đựng sức mạnh và sự quyết tâm của hai bên. Kẻ lạ mặt sử dụng bóng tối để tấn công, khiến Sa Tăng phải tập trung hết sức để chống đỡ. Anh nhớ lại những bài học từ nhà thông thái già, dùng ánh sáng bên trong mình để đẩy lùi bóng tối.
“Ngươi thật mạnh mẽ,” kẻ lạ mặt thừa nhận sau một đợt tấn công bị đẩy lùi. “Nhưng ngươi không thể đánh bại ta.”
“Chúng ta sẽ thấy,” Sa Tăng đáp lại, giọng nói lạnh lùng.
Anh cảm nhận được sức mạnh của ánh sáng trong mình, sử dụng nó để tạo ra một luồng sáng mạnh mẽ tấn công kẻ địch. Bóng đen bị đẩy lùi, kẻ lạ mặt hét lên đau đớn trước khi tan biến vào không khí.
Sa Tăng thở dốc, mồ hôi thấm ướt áo. Anh biết rằng đây chỉ là một trong những thử thách đầu tiên. Pháp sư hắc ám sẽ còn gửi nhiều tay chân mạnh mẽ hơn để ngăn chặn anh.
Sau cuộc chạm trán, Sa Tăng tiếp tục cuộc hành trình, mỗi bước đi đều mang theo sự cảnh giác cao độ. Anh biết rằng mình phải mạnh mẽ hơn, thông minh hơn để đối đầu với những kẻ thù mạnh mẽ và hiểm ác.
Một buổi tối, khi Sa Tăng đang nghỉ ngơi bên lửa trại, anh nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng. Anh bật dậy, tay nắm chặt thanh kiếm, sẵn sàng đối phó với bất kỳ mối đe dọa nào.
“Đừng lo lắng, ta không phải kẻ thù,” một giọng nói dịu dàng vang lên.
Sa Tăng nhìn quanh và thấy một cô gái trẻ, với mái tóc dài và ánh mắt trong sáng. Cô mặc một bộ áo choàng trắng, trông như một thiên thần giữa đêm tối.
“Ngươi là ai?” Sa Tăng hỏi, giọng nghi ngờ.
“Ta là Linh, người bảo vệ khu rừng này,” cô gái đáp. “Ta đã theo dõi cuộc hành trình của ngươi và biết ngươi đang tìm cách đánh bại pháp sư hắc ám. Ta muốn giúp ngươi.”
“Giúp ta?” Sa Tăng nhướn mày. “Ngươi có thể làm gì?”
“Ta biết nhiều về bóng tối và cách đối phó với nó,” Linh nói. “Hơn nữa, ta có một số đồng minh trong khu rừng này, những người cũng muốn tiêu diệt pháp sư hắc ám.”
Sa Tăng nhìn cô gái, cảm thấy sự chân thành trong lời nói của cô. Anh biết rằng mình cần mọi sự giúp đỡ có thể để đối phó với kẻ thù mạnh mẽ. “Được, ta sẽ chấp nhận sự giúp đỡ của ngươi,” anh nói.
Linh mỉm cười, ánh mắt lấp lánh. “Cảm ơn ngươi, Sa Tăng. Chúng ta sẽ cùng nhau chiến đấu và đánh bại bóng tối.”
Từ đó, Sa Tăng và Linh trở thành đồng đội, cùng nhau đối mặt với những thử thách và hiểm nguy trên đường đi. Họ tiến sâu hơn vào khu rừng, nơi những bí mật và sức mạnh cổ xưa đang chờ đợi họ khám phá. Cuộc hành trình trở nên đầy thử thách nhưng cũng đầy hi vọng, khi họ biết rằng ánh sáng sẽ luôn chiến thắng bóng tối.