Sa Tăng Đấu Trí Với Pháp Sư Hắc Ám - Chương 5
Chương 5: Cuộc Đấu Trí Đầu Tiên
Sau khi rời khỏi mê cung, Sa Tăng và Linh tiếp tục cuộc hành trình của mình, tiến sâu hơn vào vùng đất của bóng tối. Mỗi bước đi đều mang theo sự cảnh giác cao độ, nhưng cũng đầy quyết tâm. Họ biết rằng cuộc chiến với pháp sư hắc ám chỉ mới bắt đầu và cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng cho những thử thách tiếp theo.
Một buổi chiều, khi mặt trời dần tắt, họ đến một ngôi làng bỏ hoang, nơi từng là một ngôi làng thịnh vượng. Những ngôi nhà đổ nát, cây cỏ mọc um tùm, và không khí lạnh lẽo bao trùm tất cả. Sa Tăng và Linh quyết định nghỉ qua đêm tại đây để hồi phục sức lực.
Đang chuẩn bị bữa tối, họ nghe thấy tiếng cười lạnh lẽo vang lên từ bóng tối. Sa Tăng đứng bật dậy, tay nắm chặt thanh kiếm. “Ai đó? Xuất hiện đi!”
Một bóng người từ từ hiện ra, đó là một người đàn ông với bộ áo choàng đen, đôi mắt đỏ rực ánh lên sự gian xảo. “Ta là một trong những tay chân trung thành của pháp sư hắc ám,” hắn nói, giọng đầy mỉa mai. “Ta đến đây để thử thách các ngươi.”
“Ngươi muốn gì?” Linh hỏi, giọng cảnh giác.
“Không có gì phức tạp,” kẻ lạ mặt cười. “Ta chỉ muốn xem các ngươi có thể vượt qua thử thách của ta hay không.”
“Thử thách gì?” Sa Tăng hỏi, ánh mắt đầy quyết tâm.
“Ta sẽ đưa ra ba câu đố,” hắn nói. “Nếu các ngươi giải được cả ba, ta sẽ để các ngươi đi tiếp. Nếu không, các ngươi sẽ trở thành nô lệ của bóng tối.”
Sa Tăng và Linh nhìn nhau, biết rằng họ không có lựa chọn nào khác. “Được, chúng ta chấp nhận thử thách,” Sa Tăng nói.
Kẻ lạ mặt cười lớn, rồi nói câu đố đầu tiên. “Câu đố thứ nhất: Cái gì vừa có thể bay, vừa có thể đứng yên, nhưng không bao giờ có thể di chuyển?”
Sa Tăng và Linh suy nghĩ một lúc, rồi Linh lên tiếng, “Là đám mây. Nó có thể bay trong gió, nhưng khi không có gió, nó đứng yên.”
Kẻ lạ mặt gật đầu, nụ cười thoáng hiện trên khuôn mặt. “Đúng. Câu đố thứ hai: Cái gì càng lấy ra nhiều, nó càng lớn?”
Sa Tăng nhíu mày, suy nghĩ một lúc rồi trả lời, “Là cái hố. Càng đào sâu, nó càng lớn.”
Kẻ lạ mặt cười khẩy. “Các ngươi thông minh đấy. Đây là câu đố cuối cùng: Cái gì đi lên mà không bao giờ xuống?”
Linh và Sa Tăng suy nghĩ rất lâu, thời gian như chậm lại. Cuối cùng, Linh lên tiếng, “Là tuổi tác. Nó chỉ có thể tăng lên mà không bao giờ giảm xuống.”
Kẻ lạ mặt nhíu mày, nhưng rồi cười lớn. “Các ngươi đã giải được cả ba câu đố. Nhưng đừng vội mừng, ta sẽ gặp lại các ngươi trong những thử thách khác.”
Nói xong, hắn tan biến vào bóng tối, để lại Sa Tăng và Linh đứng đó, mệt mỏi nhưng cũng đầy quyết tâm.
“Chúng ta đã vượt qua được thử thách này,” Linh nói, ánh mắt lấp lánh niềm vui.
“Đúng vậy,” Sa Tăng gật đầu. “Nhưng chúng ta phải cảnh giác hơn. Pháp sư hắc ám chắc chắn sẽ không ngừng lại ở đây.”
Họ tiếp tục cuộc hành trình, tiến sâu hơn vào vùng đất bóng tối. Mỗi bước đi đều mang theo sự cảnh giác và quyết tâm, biết rằng phía trước còn nhiều thử thách và hiểm nguy.
Khi đêm buông xuống, họ tìm được một hang động để trú chân qua đêm. Ngồi bên lửa trại, họ trò chuyện về những gì đã trải qua và chuẩn bị cho những gì sắp tới.
“Chúng ta cần tìm thêm đồng minh,” Linh nói. “Nếu chỉ có hai người, chúng ta sẽ gặp rất nhiều khó khăn.”
“Đúng vậy,” Sa Tăng đồng ý. “Chúng ta cần sức mạnh và trí tuệ của nhiều người để đánh bại pháp sư hắc ám.”
Ngày hôm sau, họ tiếp tục cuộc hành trình, với quyết tâm tìm kiếm thêm đồng minh và sức mạnh. Họ biết rằng cuộc chiến với pháp sư hắc ám sẽ còn dài và đầy thử thách, nhưng với lòng can đảm và quyết tâm, họ sẽ không bao giờ bỏ cuộc.