Sa Tăng Và Ngộ Không Đối Đầu Một Kẻ Có Sức Mạnh Kinh Hoàng - Chương 1
Chương 1: Cuộc Sống Bình Yên
Trên đỉnh núi Hoa Quả Sơn, ngôi đền nhỏ nằm lặng lẽ giữa không gian xanh mướt của cây cối và tiếng suối róc rách. Trong đền, Tôn Ngộ Không và Sa Tăng đang sống những ngày tháng bình yên sau khi hành trình thỉnh kinh đã kết thúc.
Ngộ Không ngồi dưới gốc cây đào cổ thụ, mắt nhắm hờ, thưởng thức hương vị ngọt ngào của trái đào chín. “Thật là thư giãn,” Ngộ Không thở dài, “sau bao năm trời gian khổ, giờ đây mới có thể tận hưởng những phút giây yên bình thế này.”
Sa Tăng từ xa bước đến, trên tay mang một bình trà nóng. “Ngộ Không, uống chút trà cho ấm bụng,” Sa Tăng mỉm cười nói, đưa bình trà cho Ngộ Không.
Ngộ Không nhấc mắt lên nhìn, cười tươi, “Cảm ơn Sa Tăng. Đúng là chẳng gì bằng một tách trà thơm trong buổi sáng đẹp trời thế này.”
Cả hai ngồi xuống bên cạnh nhau, nhìn ngắm cảnh vật xung quanh. “Ngộ Không, cậu đã bao giờ nghĩ về những gì đã trải qua không?” Sa Tăng hỏi, giọng trầm ngâm.
“Đương nhiên là có,” Ngộ Không trả lời, mắt nhìn xa xăm. “Những thử thách, những nguy hiểm, và cả những bài học quý giá. Tất cả đều giúp chúng ta trưởng thành hơn.”
Sa Tăng gật đầu, đôi mắt hiền từ nhìn Ngộ Không. “Đúng vậy, mỗi trải nghiệm đều có giá trị riêng của nó. Nhưng giờ đây, khi mọi thứ đã qua, chúng ta hãy tận hưởng sự bình yên này.”
Bỗng nhiên, bầu trời tối sầm lại, gió bắt đầu thổi mạnh. Những đám mây đen cuồn cuộn kéo đến, che phủ cả bầu trời. Ngộ Không và Sa Tăng lập tức đứng dậy, cảnh giác.
“Có chuyện gì không ổn rồi,” Ngộ Không nói, mắt lóe lên ánh nhìn nghiêm nghị. “Một cơn bão dữ dội như thế này chắc chắn mang theo điềm báo chẳng lành.”
Sa Tăng đồng ý, “Chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng. Không biết điều gì đang chờ đợi chúng ta phía trước.”
Gió ngày càng mạnh, sấm chớp bắt đầu lóe sáng, rền vang khắp trời. Trong cơn bão, một hình bóng đen từ từ hiện ra, tiến gần về phía ngôi đền. Ngộ Không và Sa Tăng nhìn nhau, sẵn sàng cho bất cứ điều gì sắp tới.
“Ngộ Không, cẩn thận,” Sa Tăng cảnh báo, nắm chặt cây gậy trượng của mình.
Ngộ Không cười nhạt, “Không cần lo, Sa Tăng. Chúng ta đã trải qua biết bao trận chiến, lần này cũng không ngoại lệ.”
Hình bóng đen dần rõ ràng hơn, là một người đàn ông với dáng vẻ bí ẩn. Ông ta dừng lại trước mặt Ngộ Không và Sa Tăng, giọng nói vang lên giữa tiếng gió rít, “Tôn Ngộ Không, Sa Tăng, các ngươi hãy nghe đây. Một kẻ thù cũ đã trở lại, mang theo sức mạnh kinh hoàng hơn bao giờ hết. Bạch Cốt Tinh đã trở lại.”
Ngộ Không và Sa Tăng nhìn nhau, ánh mắt nghiêm trọng. “Bạch Cốt Tinh,” Ngộ Không lẩm bẩm, “bà ta đã trở lại và lần này còn mạnh hơn trước. Chúng ta không thể để bà ta gây hại.”
Sa Tăng gật đầu, quyết tâm trong ánh mắt. “Chúng ta phải chuẩn bị và ngăn chặn bà ta trước khi quá muộn.”
Người đàn ông bí ẩn gật đầu, rồi biến mất vào cơn bão, để lại Ngộ Không và Sa Tăng đứng đó, sẵn sàng đối mặt với thử thách mới.
“Ngộ Không, chúng ta sẽ làm gì bây giờ?” Sa Tăng hỏi.
“Chúng ta sẽ tập luyện và chuẩn bị. Chúng ta không thể để Bạch Cốt Tinh gây hại cho thế giới này lần nữa,” Ngộ Không đáp, ánh mắt kiên định. “Chúng ta sẽ không bao giờ lùi bước trước bất kỳ kẻ thù nào, dù mạnh mẽ đến đâu.”
Cơn bão dữ dội vẫn tiếp tục, nhưng trong lòng Ngộ Không và Sa Tăng, ngọn lửa quyết tâm đã được thắp lên. Họ biết rằng cuộc sống bình yên sẽ tạm thời bị gián đoạn, nhưng họ sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách để bảo vệ những gì mình yêu quý.