Sejuani - Nữ Chiến Binh Freljord - Chương 2
Chương 2: Tập Hợp
Sejuani và nhóm chiến binh của cô di chuyển qua lớp tuyết dày trong màn đêm mờ mịt, ánh sáng của những ngôi sao lạnh lẽo lấp lánh trên bầu trời. Mặc dù cơn bão tuyết vẫn đang gào thét, họ duy trì sự im lặng, từng bước một đều cẩn thận để không phát ra tiếng động có thể khiến kẻ thù phát hiện.
Sau nhiều giờ di chuyển vất vả, họ đến một khu vực bằng phẳng, nơi có thể trở thành điểm quan sát tốt. Sejuani ra lệnh cho nhóm dừng lại và thiết lập một vòng bảo vệ xung quanh. Các chiến binh bắt đầu dựng những cái lều tạm bợ và nhóm lửa để sưởi ấm và giữ nhiệt độ cơ thể.
“Đã đến lúc chúng ta phải tổ chức một cuộc họp khẩn,” Sejuani nói, ánh mắt nghiêm nghị. “Chúng ta cần phải lên kế hoạch cho những bước tiếp theo.”
Khi các chiến binh tập trung quanh ngọn lửa, Sejuani đứng giữa, một tay cầm một tấm bản đồ đã được cắt ra từ một cuộn da cũ. Draven và Freya đứng gần cô, sẵn sàng lắng nghe những chỉ thị.
“Chúng ta phải tập hợp tất cả các tộc chiến binh xung quanh đây,” Sejuani bắt đầu. “Những gì tôi thấy trong cuộc thám hiểm cho thấy rằng kẻ xâm lược đang tiến gần và có thể tấn công bất kỳ lúc nào. Để bảo vệ quê hương, chúng ta cần phải huy động tất cả các lực lượng có thể.”
Freya, với đôi mắt sáng bừng vì hồi hộp, hỏi, “Nhưng chúng ta có thông tin gì về số lượng và sức mạnh của kẻ thù không?”
“Đây là phần khó khăn,” Sejuani trả lời, “Chúng ta biết chúng đang tiến gần và có thể có số lượng lớn. Nhưng chưa có thông tin cụ thể về sức mạnh hay chiến lược của chúng.”
Draven nhíu mày, gõ nhẹ lên thanh gươm của mình. “Có lẽ chúng ta nên gửi người đi điều tra thêm. Chúng ta cần biết chính xác chúng ta đang đối mặt với cái gì.”
Sejuani gật đầu đồng tình. “Đúng. Tôi sẽ gửi một nhóm nhỏ đi thu thập thêm thông tin. Trong khi đó, tất cả các bạn hãy bắt đầu chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Hãy chắc chắn rằng tất cả các điểm quan trọng của chúng ta đều được bảo vệ và sẵn sàng ứng phó với bất kỳ cuộc tấn công nào.”
“Chúng ta nên lên kế hoạch cho việc tập hợp các lực lượng từ các tộc khác,” Freya gợi ý. “Có thể họ sẽ đồng ý liên minh với chúng ta nếu chúng ta chứng minh rằng mối đe dọa này là thực sự nghiêm trọng.”
Sejuani nhìn Freya, một nụ cười khích lệ hiện lên trên môi. “Đúng, đó là một ý tưởng hay. Chúng ta cần tất cả sự hỗ trợ mà chúng ta có thể có được. Mọi người hãy sẵn sàng để gửi tin nhắn và tạo liên kết với các tộc khác.”
Trong khi các chiến binh tiếp tục chuẩn bị, Sejuani cùng với Draven và một nhóm chiến binh chọn lọc rời khỏi trại, mang theo các thông điệp và thiết bị liên lạc để bắt đầu quá trình tập hợp các lực lượng khác. Họ bước vào bão tuyết một lần nữa, con đường phía trước còn nhiều gian nan.
Khi nhóm của Sejuani tiếp cận một ngôi làng nhỏ gần đó, họ gặp phải một trưởng tộc tên là Bjorn, người đang dẫn đầu những chiến binh của tộc mình trong công việc chuẩn bị.
Bjorn, với giọng nói trầm ấm và khuôn mặt có nhiều vết sẹo chiến đấu, nhìn Sejuani với sự nghi ngờ. “Bạn đến đây vào thời điểm không dễ chịu chút nào. Đã xảy ra chuyện gì?”
Sejuani đưa tay ra, chào hỏi bằng một cách thể hiện sự tôn trọng. “Bjorn, chúng ta có tin xấu. Kẻ xâm lược từ phương Bắc đang đến gần, và chúng tôi cần sự hỗ trợ của bạn và tộc của bạn để cùng nhau đối phó với mối đe dọa này.”
Bjorn xem xét các chiến binh của Sejuani, rồi gật đầu. “Nếu những gì bạn nói là thật, thì chúng ta sẽ phải hành động. Chúng ta sẽ tập hợp các chiến binh và chuẩn bị cho cuộc chiến.”
“Cảm ơn bạn,” Sejuani đáp. “Chúng ta cần tất cả sức mạnh mà chúng ta có thể có. Chúng ta sẽ liên lạc thường xuyên và giữ liên lạc với nhau.”
Khi nhóm của Sejuani quay trở lại trại, họ cảm nhận được rằng nhiệm vụ của họ đang tiến triển tốt. Những chiến binh của các tộc khác bắt đầu tập hợp và chuẩn bị cho cuộc chiến. Sejuani đứng trước nhóm của mình, nhìn về phía những ánh lửa bập bùng từ các trại, cảm nhận được sự quyết tâm và sức mạnh đang dần dần được tập hợp.
Dưới ánh sáng mờ ảo của ngọn lửa, Sejuani biết rằng cuộc chiến sắp tới sẽ là một thử thách khủng khiếp. Nhưng với sự tập hợp của các tộc chiến binh và tinh thần đoàn kết, cô tin rằng họ có thể vượt qua mọi khó khăn và bảo vệ quê hương của mình khỏi sự diệt vong.