Sói Đầu Đàn: Những Bài Học Từ Mẹ Sói - Chương 3
Chương 3: Bài Học Từ Lạc Lối
Léo ngồi trên tảng đá, ánh nắng yếu ớt đang dần tắt. Rừng trở nên tối dần, và cậu bắt đầu cảm thấy nỗi sợ hãi len lỏi. “Mình đã tách xa quá rồi,” cậu lầm bầm. “Mẹ sẽ lo lắng lắm.”
Léo đứng dậy, cố gắng nhớ lại con đường mình đã đi. “Phải tìm đường về,” cậu nghĩ. Nhưng mọi thứ trông thật giống nhau; các cây cối, những tảng đá… tất cả đều lạ lẫm.
Khi đang bước đi, Léo bỗng nghe thấy tiếng rustle. Cậu quay lại, tim đập thình thịch. Một con cáo khác xuất hiện, nhưng lần này, nó không giống như con Cáo trước. Nó có bộ lông xám nhạt và đôi mắt sắc lạnh.
“Chào mừng đến với lãnh địa của ta,” con cáo mới nói, giọng điệu ngạo mạn. “Ngươi có vẻ lạc lõng, nhỉ?”
“Ta không cần sự giúp đỡ của ngươi,” Léo đáp, giọng cương quyết. “Ta chỉ đang tìm đường về nhà.”
Con cáo cười khẩy. “Nhà? Mày có biết mày đang ở đâu không? Ở đây, chỉ có những kẻ mạnh mới sống sót. Ngươi không có sức mạnh nào.”
Léo cảm thấy lo lắng, nhưng cậu nhớ lại lời mẹ đã dạy về sự can đảm. “Sức mạnh không chỉ là cơ bắp. Đó là sự thông minh và lòng dũng cảm nữa.”
“Thông minh?” Con cáo nhướng mày. “Nếu mày thật sự thông minh, mày đã không lạc ở đây.”
“Có thể vậy,” Léo thở dài, “nhưng mình sẽ không từ bỏ. Mình sẽ tìm đường về!”
Cảm thấy không thể chịu đựng thêm nữa, cậu quay lưng bước đi. Con cáo xám không ngăn cản, nhưng cái nhìn chế nhạo vẫn theo cậu.
“Chúc mày may mắn, sói con. Mày sẽ cần đến nó,” nó nói trước khi biến mất vào bóng tối.
Léo đi một hồi lâu, và những tiếng động xung quanh ngày càng trở nên đáng sợ. Bỗng dưng, cậu nghe thấy tiếng bước chân rầm rập. Một nhóm thú dữ đang di chuyển về phía cậu! Léo cảm thấy máu trong người đông lại. Cậu phải tìm chỗ ẩn nấp.
Cậu lao vào một bụi cây rậm rạp, nín thở, chỉ dám nhìn ra ngoài. Những con vật đi qua, và cậu nhận ra đó là một bầy hươu. Léo không thể tin được, trong lòng cậu dấy lên một cảm giác vừa sợ hãi vừa thán phục.
“Chúng mạnh mẽ và nhanh nhẹn,” cậu nghĩ. “Mẹ luôn nói rằng mỗi loài đều có sức mạnh riêng của nó.”
Khi bầy hươu đi xa, Léo thở phào nhẹ nhõm. Nhưng lòng cậu cũng tràn đầy lo lắng. “Mình thật sự cần phải tìm đường về,” cậu lẩm bẩm. “Mẹ sẽ không ngừng tìm kiếm mình.”
Léo quyết định đứng dậy và đi tiếp. Cậu sẽ không cho phép nỗi sợ hãi kiểm soát mình. “Mẹ đã dạy mình phải tự tin và mạnh mẽ,” cậu nghĩ. “Mình sẽ tìm cách trở về.”
Lúc này, một ánh sáng lờ mờ từ xa xuất hiện, làm cậu cảm thấy phấn chấn. “Có thể đó là bầy sói!” Léo nghĩ, quyết tâm bước về phía ánh sáng. Cậu biết rằng dù có gặp khó khăn, bài học từ mẹ sẽ dẫn dắt cậu tìm đường về.