Sói Đầu Đàn: Những Bài Học Từ Mẹ Sói - Chương 4
Chương 4: Sự Trở Về An Toàn
Léo đi theo ánh sáng lờ mờ, lòng đầy hy vọng. Cậu dồn hết sức lực để chạy, và sau một lúc, ánh sáng trở nên rõ ràng hơn. Khi tiến lại gần, cậu nhận ra đó là một khoảng trống giữa rừng, nơi những tia nắng cuối ngày chiếu sáng.
“Có thể bầy sói đang ở đây!” Léo mừng rỡ. Nhưng khi đến gần hơn, cậu chỉ thấy một nhóm cây và không có dấu hiệu nào của bầy sói. Lòng cậu chùng xuống, và nỗi sợ hãi lại ùa về.
“Làm sao để mình tìm được bầy sói?” Léo tự hỏi, vừa thất vọng vừa lo lắng.
Bỗng nhiên, từ đằng xa, cậu nghe thấy tiếng hú vang vọng. “Léo! Léo!” Giọng nói đó, ngọt ngào và quen thuộc, chính là giọng của mẹ Sói!
“Mẹ!” Cậu thốt lên, cảm giác như có sức mạnh dâng trào. Léo lập tức chạy theo hướng tiếng hú, không còn lo sợ nữa. Cậu chạy qua những cây rậm, vượt qua những cành cây chắn đường, cho đến khi thấy bóng dáng mẹ Sói đang tiến đến.
“Mẹ!” Cậu gọi lớn, nước mắt hạnh phúc lăn dài trên má.
Mẹ Sói nhìn thấy cậu, đôi mắt bà rực sáng, và ngay lập tức chạy về phía Léo. Bà ôm chầm lấy con, cảm giác mát lạnh của bộ lông xù khiến cậu cảm thấy an toàn.
“Con làm mẹ lo lắng chết đi được!” Mẹ Sói nói, giọng bà vừa nhẹ nhàng vừa nghiêm khắc. “Tại sao con lại tách ra? Mẹ đã bảo phải luôn đi cùng nhau!”
“Con xin lỗi, mẹ!” Léo cúi đầu, cảm giác tội lỗi trào dâng. “Con chỉ muốn khám phá… nhưng rồi con lạc mất. Con đã gặp một con cáo lạ…”
“Cáo?!” Mẹ Sói cắt ngang, ánh mắt bà chuyển từ lo lắng sang cảnh giác. “Con đã làm đúng khi không tin tưởng nó. Rừng có nhiều mối nguy hiểm, con phải nhớ kỹ điều đó.”
“Con nhớ rồi, mẹ,” Léo đáp, giọng cậu tràn đầy cảm xúc. “Con đã học được rằng sự mạo hiểm phải đi đôi với trách nhiệm. Con không nên tách xa bầy sói.”
Mẹ Sói gật đầu, ánh mắt bà dịu dàng hơn. “Đó là một bài học quan trọng. Mỗi chúng ta đều cần nhau, và cùng nhau, chúng ta có thể vượt qua mọi khó khăn.”
Bầy sói bắt đầu tụ tập xung quanh. Zara và những sói con khác vui mừng khi thấy Léo trở về an toàn. “Chúng ta đã tìm kiếm khắp nơi!” Zara nói, ánh mắt đầy lo âu. “Mẹ không ngừng kêu gọi tên con!”
“Con xin lỗi vì đã làm mọi người lo lắng,” Léo nói, cảm thấy hối hận.
“Không sao, quan trọng là con đã trở về,” mẹ Sói an ủi, rồi quay sang các sói con. “Bây giờ, tất cả hãy trở về hang thôi. Còn nhiều điều chúng ta cần học.”
Khi bầy sói cùng nhau di chuyển trở về hang, Léo cảm thấy trái tim mình tràn đầy ấm áp. Cậu hiểu rằng mặc dù thế giới bên ngoài có nhiều điều thú vị, nhưng sức mạnh thực sự nằm trong tình yêu thương và sự đoàn kết của gia đình.
Khi đêm xuống, bầy sói quây quần bên nhau trong hang, nghe mẹ Sói kể những câu chuyện về rừng. Léo nhìn mẹ, lòng cậu tràn đầy biết ơn vì những bài học quý giá mà mẹ đã dạy. Cậu biết rằng từ nay, sẽ không bao giờ tách xa bầy sói nữa.