Sói Và Hươu - Chương 2
Chương 2: Sự Trỗi Dậy Của Thách Thức
Ngày hôm sau sau cuộc gặp gỡ căng thẳng, không khí trong bầy sói trở nên nặng nề hơn. Gray ngồi riêng bên lửa trại, suy tư về lời đề nghị hòa bình từ Hươu Bạch. Tuy nhiên, không phải ai trong bầy cũng đồng ý với quan điểm này.
Sói Lửa: (tiếp cận Gray với ánh mắt lo lắng) “Gray, tôi nghĩ chúng ta cần cân nhắc kỹ lưỡng. Hươu Bạch nói rằng có thể cùng tồn tại, nhưng chúng ta không chắc liệu điều đó có thực sự khả thi hay không.”
Gray: (nhìn thẳng vào lửa, suy nghĩ sâu sắc) “Lửa, tôi cũng muốn tin vào lời nói của Hươu Bạch. Nhưng bản năng săn mồi của chúng ta không thể dễ dàng bị kiềm chế. Nếu chúng ta không có đủ thức ăn cho mùa đông, cả bầy sẽ chịu khổ.”
Sói Gió: (ngồi xuống cạnh Gray, giọng điềm tĩnh) “Có lẽ chúng ta nên thử nghiệm. Một vài thành viên trong bầy có thể quan sát Hươu Bạch từ xa mà không tấn công, để xem liệu anh ta có thực sự muốn hợp tác hay không.”
Gray: (gật đầu nhẹ) “Đó là một ý tưởng tốt. Nhưng chúng ta cũng phải chuẩn bị cho mọi tình huống. Nếu Hươu Bạch không hợp tác, chúng ta sẽ không ngần ngại bắt đầu cuộc săn đuổi mạnh mẽ hơn.”
Trong lúc bầy sói đang thảo luận về chiến lược, phía bên kia khu rừng, Hươu Bạch cảm nhận được sự thay đổi trong không khí. Anh ta bắt đầu nhận ra rằng sự thoả thuận có thể không kéo dài lâu.
Hươu Bạch: (nghĩ thầm) “Có vẻ như Gray và bầy sói vẫn còn nghi ngờ. Tôi cần phải chuẩn bị cho khả năng bị săn đuổi. Nhưng làm thế nào để tránh xa mà vẫn giữ được sự an toàn?”
Đột nhiên, Hươu Bạch nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng của Sói Lửa và Sói Gió tiếp cận.
Sói Lửa: (cẩn thận) “Hươu Bạch, chúng tôi đã theo dõi từ xa. Chúng tôi không muốn gây hại, nhưng chúng tôi cần chắc chắn về lời hứa của bạn.”
Hươu Bạch: (giữ bình tĩnh) “Tôi hiểu sự lo lắng của các bạn. Tôi thực sự muốn cùng tồn tại và tìm ra cách để cả hai bên đều được lợi. Nhưng nếu các bạn tiếp tục săn đuổi, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tự bảo vệ mình.”
Sói Gió: (nhìn Hươu Bạch một cách thấu hiểu) “Chúng tôi không muốn xảy ra xung đột. Nếu có cách nào để đảm bảo an toàn cho cả hai bên, chúng tôi sẵn lòng lắng nghe.”
Hươu Bạch: (nghiêm túc) “Có lẽ chúng ta có thể chia sẻ khu vực sinh sống. Tôi có thể di chuyển đến những vùng đất ít sói hơn vào ban đêm, và các bạn có thể săn mồi trong ngày. Điều này sẽ giúp giảm thiểu xung đột.”
Sói Lửa: (nắm lấy vai Gray) “Gray, có lẽ chúng ta nên thử áp dụng đề xuất này. Nó có thể giúp cả hai bên tránh khỏi những cuộc chiến không cần thiết.”
Gray: (suy nghĩ một lát, rồi gật đầu) “Được rồi. Chúng ta sẽ thử chia sẻ khu vực sinh sống như Hươu Bạch đề xuất. Nhưng chúng ta phải luôn cảnh giác và tôn trọng thỏa thuận này.”
Hươu Bạch: (thở phào nhẹ nhõm) “Cảm ơn các bạn. Tôi hy vọng chúng ta có thể duy trì hòa bình này.”
Khi Hươu Bạch rời đi, bầu không khí trong bầy sói trở nên nhẹ nhõm hơn. Tuy nhiên, Gray không thể dứt khoát hoàn toàn. Anh biết rằng bản năng săn mồi vẫn luôn hiện hữu trong bản chất của mình.
Sói Lửa: (nói nhỏ với Gray) “Gray, chúng ta đã làm đúng hay không? Liệu chúng ta có thể tin tưởng vào lời hứa của Hươu Bạch?”
Gray: (nhìn về phía xa xăm) “Thời gian sẽ trả lời. Chúng ta cần kiên nhẫn và giữ lời hứa. Nhưng tôi cũng sẽ không để bất kỳ điều gì đe dọa đến sự an toàn của bầy chúng ta.”
Trong khi đó, Hươu Bạch bắt đầu tìm kiếm những khu vực an toàn để thực hiện thỏa thuận. Anh ta biết rằng sự hòa bình này là một cơ hội quý giá, nhưng cũng là một thử thách lớn đối với cả hai bên.
Hươu Bạch: (nói với bản thân) “Nếu chúng ta thực sự muốn cùng tồn tại, tôi cần phải chứng minh rằng tôi đáng tin cậy. Và các bạn cũng cần phải chứng minh rằng lòng trung thành của bầy sói không dễ dàng bị lung lay.”
Từ đó, một sự thỏa hiệp tinh tế bắt đầu hình thành giữa bầy sói và Hươu Bạch, nhưng cả hai bên đều phải đối mặt với những thử thách mới để duy trì hòa bình này trong rừng sâu mênh mông.