Sona - Nữ Nhạc Sĩ Im Lặng - Chương 2
Chương 2: Hồn Ma Âm Nhạc
Sona bước sâu vào khu rừng, cảm giác hồi hộp và căng thẳng ngày càng gia tăng. Ánh sáng mờ nhạt từ mặt trăng chiếu qua những cành cây gầy gò, tạo ra những hình dạng ma quái trên mặt đất. Sona dừng lại khi nghe thấy những âm thanh kỳ lạ, như tiếng đàn từ xa. Cô cố gắng xác định nguồn gốc của âm thanh, nhưng tiếng thì thầm ấy như biến mất vào trong gió.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên trong không khí, không phải từ bất kỳ sinh vật nào, mà dường như từ chính âm nhạc. “Sona, bạn đã đến đây vì lý do gì?” Giọng nói ấy đầy vẻ bí ẩn và mang một cảm giác u ám.
Sona đứng bất động, lắng nghe giọng nói đó. Cô cảm nhận được sự hiện diện của một thứ gì đó lạ lùng xung quanh mình. Cô không thể trả lời bằng lời, nhưng âm nhạc của cô có thể là câu trả lời.
Lập tức, Sona lấy cây đàn từ lưng và bắt đầu chơi một bản nhạc nhẹ nhàng. Âm thanh từ đàn không chỉ là sự biểu đạt của cảm xúc mà còn là một phương tiện để giao tiếp với thế giới xung quanh. Bản nhạc của cô không làm giảm sự bí ẩn trong không khí, nhưng nó dường như khiến những âm thanh kỳ lạ trở nên rõ ràng hơn.
Sau khi âm nhạc của Sona tắt lịm, một hình bóng mờ ảo hiện ra trước mặt cô. Đó là hình dáng của một người đàn ông trong bộ quần áo cổ xưa, với vẻ mặt ẩn hiện qua làn sương mờ. Hình bóng đó nhìn Sona với đôi mắt u buồn và đầy sức mạnh.
“Ta là một phần của những âm thanh bị lãng quên, một hồn ma của âm nhạc,” hình bóng nói, giọng nói vang vọng như tiếng vọng từ một khoảng không xa xăm. “Người ta gọi ta là Arion.”
Sona cảm thấy một sự rung động trong lòng. Cái tên Arion không phải là lạ lẫm. Cô đã nghe kể về một nhạc sĩ vĩ đại trong lịch sử, người mà vì sức mạnh của âm nhạc đã bị lạc lối và biến thành một thế lực hắc ám. Arion không phải là một cái tên mà người ta muốn nhắc đến với sự tôn trọng.
“Tại sao bạn lại ở đây?” Sona hỏi bằng cách tiếp tục chơi một bản nhạc, nhấn mạnh vào sự quan tâm và tìm kiếm câu trả lời của mình.
Arion mỉm cười, nhưng nụ cười đó chứa đựng sự lạnh lẽo. “Ta đã lạc lối trong âm nhạc của chính mình. Ta đã tìm kiếm sức mạnh tối thượng và đã bị quỷ quyệt, và giờ đây âm nhạc của ta đã trở thành công cụ của sự hủy diệt.”
“Bạn có thể làm gì để khôi phục lại sự cân bằng?” Sona hỏi, mong muốn tìm hiểu cách cứu vớt những gì có thể còn được cứu.
Arion lắc đầu. “Ta không còn cách nào để tự cứu mình. Nhưng nếu muốn cứu thế giới, bạn phải ngăn chặn những người kế thừa của ta. Họ đang chuẩn bị một kế hoạch lớn để lan rộng âm nhạc của sự hủy diệt.”
Sona cảm thấy một cơn lạnh lẽo trong lòng. Cô biết rằng nhiệm vụ của mình không chỉ là đối mặt với Arion mà còn phải tìm cách ngăn chặn những thế lực hắc ám mà Arion đã để lại. Cô không thể để âm nhạc trở thành một công cụ của sự tàn phá.
“Làm thế nào để tôi tìm được những người kế thừa của bạn?” Sona hỏi, ánh mắt của cô đầy quyết tâm.
Arion nhìn Sona với vẻ mặt nghiêm nghị. “Hãy tìm kiếm nơi mà âm nhạc tối tăm tập trung. Những người kế thừa sẽ hoạt động trong bóng tối, nơi mà ánh sáng và âm thanh tốt lành không thể chạm đến. Hãy thận trọng, và hãy để âm nhạc của bạn dẫn đường.”
Arion dần mờ đi trong không khí, và hình bóng của hắn tan biến vào làn sương mờ. Sona đứng lặng lẽ một lúc, cảm nhận được sức nặng của sứ mệnh mà cô đã nhận. Cô quay lại con đường về làng, nhưng giờ đây tâm trí cô đã bị chi phối bởi mối lo ngại về những thế lực hắc ám đang đe dọa thế giới.
Khi trở lại căn phòng của mình, Sona cảm thấy cần phải chuẩn bị cho một cuộc hành trình đầy thử thách. Cô không biết sẽ phải đối mặt với những gì, nhưng cô biết rằng âm nhạc của mình sẽ là chìa khóa để bảo vệ sự hòa bình và ánh sáng. Cô cần phải tìm hiểu thêm về những người kế thừa của Arion và ngăn chặn âm nhạc tối tăm trước khi quá muộn.
Cô đặt tay lên đàn và bắt đầu chơi một bản nhạc hòa bình, như một cách để tạo sức mạnh cho bản thân và chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới. Âm nhạc của Sona không chỉ là nguồn động viên mà còn là ánh sáng dẫn đường trong những thời khắc đen tối nhất.