Sử dụng khoa học quân sự - Chương 2
Chương 2: Chiếc Đồng Hồ Ma Thuật
Ngày hôm sau, trời quang đãng hơn, nhưng bầu không khí trong doanh trại vẫn đầy căng thẳng. Gia Cát Lượng đứng lặng trước bản đồ lớn trải dài trên bàn, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào những quân cờ đại diện cho vị trí của quân Ngụy và quân Thục. Bức thư từ tương lai vẫn còn vang vọng trong tâm trí ông. Liệu có thể tin vào những điều kỳ lạ này?
Bỗng, một người lính từ phía doanh trại tiến vào, cung kính nói:
“Thưa quân sư, có một món đồ kỳ lạ được tìm thấy trong chiếc hộp hôm qua. Chúng tôi nghĩ rằng ngài nên xem qua.”
Gia Cát Lượng quay lại, tay đón lấy vật mà người lính đưa lên. Đó là một chiếc đồng hồ kim loại sáng bóng, kích thước vừa bằng bàn tay, với các chữ số và biểu tượng hoàn toàn lạ lẫm. Nó không giống bất cứ vật dụng nào ông từng thấy. Trên mặt đồng hồ có ba kim quay liên tục, không giống đồng hồ mặt trời cổ đại. Ông chạm nhẹ vào mặt đồng hồ, và một hình ảnh ba chiều xuất hiện ngay trước mắt.
“Không thể tin được…” Gia Cát Lượng lẩm bẩm.
Trên màn hình kỳ diệu, hình ảnh của một chiến trường hiện ra. Ông nhận ra ngay đó là địa điểm của trận đánh Kỳ Sơn sắp tới. Chiếc đồng hồ này có thể cho ông thấy diễn biến của trận chiến trong tương lai?
Ngay lúc đó, Lục Tốn bước vào, nhìn thấy Gia Cát Lượng đang đứng trước màn hình ba chiều. Anh tròn mắt kinh ngạc:
“Quân sư, đó là thứ gì vậy? Chúng ta đang chứng kiến cảnh tượng gì đây?”
Gia Cát Lượng nhấc chiếc đồng hồ lên và giải thích:
“Đây là một chiếc đồng hồ… nhưng không phải loại đồng hồ thông thường. Nó có thể giúp ta nhìn thấy diễn biến của trận chiến trong 24 giờ tới. Nếu ta sử dụng chiếc đồng hồ này đúng cách, chúng ta có thể dự đoán mọi hành động của quân Ngụy.”
Lục Tốn cẩn thận nhìn vào hình ảnh. Quân Ngụy đang tiến quân từ phía tây, nhưng có vẻ như họ sẽ mắc vào bẫy. Chiếc đồng hồ cho thấy một khoảng thời gian chính xác mà Tư Mã Ý sẽ di chuyển quân của mình.
“Không thể tin được! Nếu điều này là sự thật, chúng ta có thể đẩy quân Ngụy vào một cái bẫy chết người,” Lục Tốn hưng phấn nói.
Gia Cát Lượng mỉm cười, nhưng trong lòng ông vẫn còn nghi ngờ. “Chúng ta sẽ thử nghiệm trong trận Kỳ Sơn. Nếu đúng như những gì bức thư nói, chiếc đồng hồ này có thể thay đổi toàn bộ cục diện. Nhưng nhớ rằng, mọi thứ chúng ta làm đều phải thật cẩn trọng.”
Chiều hôm đó, trong doanh trại
Các tướng lĩnh của Thục đã tập trung đầy đủ trong lều lớn. Họ đều mang một vẻ nghiêm nghị, sẵn sàng lắng nghe chiến lược của Gia Cát Lượng cho trận đánh sắp tới. Vẫn như mọi khi, Gia Cát Lượng vẽ lên bản đồ những vị trí quân đội và kế hoạch di chuyển, nhưng lần này ông có một vũ khí bí mật mà không ai biết đến: chiếc đồng hồ.
“Chúng ta sẽ tập trung lực lượng tại điểm cao này,” ông chỉ vào một dãy núi gần Kỳ Sơn, “nơi mà quân Ngụy sẽ không thể ngờ tới. Họ sẽ tiến quân từ phía tây, như ta đã dự đoán, và khi thời điểm thích hợp, chúng ta sẽ triển khai đòn phản công.”
Các tướng lĩnh nhìn nhau, họ tin tưởng vào trí tuệ của Gia Cát Lượng, nhưng lần này có điều gì đó khác lạ trong cách ông nói. Một sự tự tin hơn cả thường lệ.
Ngay sau đó, ông ra lệnh cho tất cả quân lính di chuyển theo đúng những gì đã định sẵn. Quân Thục đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho trận đánh này, và mọi thứ đều diễn ra đúng như những gì chiếc đồng hồ đã hiển thị.
Ba ngày sau, trên chiến trường Kỳ Sơn
Khi quân Ngụy do Tư Mã Ý dẫn đầu tiến quân đến điểm đã được dự đoán, Gia Cát Lượng bình tĩnh đứng trên một gò đất cao, chiếc đồng hồ trong tay. Mọi thứ diễn ra chính xác từng giây từng phút. Đúng vào thời khắc mà chiếc đồng hồ chỉ định, quân Ngụy mắc kẹt trong một địa hình hiểm trở, và quân Thục ập đến từ cả hai phía, tiêu diệt phần lớn quân Ngụy một cách dễ dàng.
Tư Mã Ý, vốn là một người mưu lược, cũng không khỏi kinh ngạc. Hắn ta đứng nhìn quân của mình bị áp đảo mà không thể hiểu tại sao Gia Cát Lượng có thể dự đoán chính xác từng bước đi của mình.
“Gia Cát Lượng…” Tư Mã Ý lẩm bẩm trong miệng. “Ngươi thật sự có khả năng nhìn trước tương lai sao?”
Trận đánh kết thúc với thắng lợi vang dội của quân Thục. Khi trở về doanh trại, Lục Tốn và các tướng lĩnh khác đều vui mừng, nhưng Gia Cát Lượng vẫn còn chút suy tư.
“Quân sư, chúng ta đã chiến thắng nhờ vào chiến lược của ngài. Nhưng tôi cảm thấy ngài còn điều gì đó lo lắng?” Lục Tốn hỏi.
Gia Cát Lượng nhìn chiếc đồng hồ trong tay, rồi chậm rãi đáp:
“Chiến thắng này là nhờ vào sự can thiệp của chiếc đồng hồ, nhưng ta không biết liệu việc thay đổi cục diện như vậy có gây hậu quả gì lớn lao trong tương lai hay không. Đôi khi, việc can thiệp vào tự nhiên có thể mang đến những điều không lường trước được.”
Lục Tốn cúi đầu trước trí tuệ của Gia Cát Lượng, nhưng trong lòng vẫn tin tưởng vào chiến lược của ông. Trận Kỳ Sơn là khởi đầu cho những trận đánh khác mà chiếc đồng hồ có thể mang lại chiến thắng cho họ, nhưng liệu những chiến thắng đó có phải là con đường đúng đắn?
Ngoài trời, ánh mặt trời bắt đầu lấp ló, hé mở một ngày mới, nhưng với Gia Cát Lượng, những lo ngại về tương lai vẫn chưa biến mất.