Sử dụng toán học và thống kê - Chương 2
Chương 2: Bước Đầu Thành Công
Sau chiến thắng vang dội tại hẻm núi, Arith không còn chỉ là một chàng trai vô danh. Tên tuổi của anh bắt đầu được nhắc đến trong các cuộc họp chiến lược của vương quốc Montalvia. Nhà vua Valen, nghe được thành tích này, quyết định triệu tập Arith đến hoàng cung để gặp mặt.
Trong căn phòng lớn của hoàng cung, Arith đứng trước ngai vàng, nơi nhà vua đang ngồi cùng các tướng lĩnh. Ánh mắt nhà vua thoáng chút tò mò khi nhìn chàng trai trẻ trước mặt. “Arith, ta nghe nói cậu đã giúp chúng ta giành chiến thắng tại hẻm núi bằng những tính toán của mình. Nhưng liệu toán học có thể cứu chúng ta khỏi những cuộc chiến phức tạp hơn không?”
Arith bình tĩnh đáp: “Thưa bệ hạ, toán học là ngôn ngữ của vũ trụ. Nếu chúng ta biết cách sử dụng nó, mọi thứ từ chiến tranh đến hòa bình đều có thể được dự đoán và kiểm soát. Tuy nhiên, toán học không phải là tất cả, nó chỉ là công cụ giúp chúng ta ra quyết định chính xác hơn.”
Vua Valen trầm ngâm một lúc rồi quay sang hỏi các tướng lĩnh. “Các vị nghĩ sao về điều này?”
Ngài Toran, người đã trực tiếp chứng kiến tài năng của Arith, lên tiếng: “Thưa bệ hạ, tôi đã từng hoài nghi về những con số của Arith, nhưng chính sự tính toán của cậu ta đã giúp chúng ta chiến thắng. Tôi tin rằng Arith có thể là chìa khóa giúp chúng ta giành nhiều chiến thắng hơn.”
Tuy nhiên, một vị tướng khác, ngài Geral, không mấy tán thành. Ông đứng dậy và nói: “Thưa bệ hạ, kinh nghiệm trận mạc mới là thứ quyết định thắng bại. Những con số có thể giúp trong vài trận chiến nhỏ, nhưng không thể thay thế được sự tinh thông của chiến trường.”
Nhà vua Valen nhíu mày, rồi quay sang Arith. “Cậu nói gì về điều này, Arith? Cậu có nghĩ rằng toán học có thể thay thế kinh nghiệm không?”
Arith nhẹ nhàng trả lời: “Thưa bệ hạ, tôi không bao giờ nói rằng toán học có thể thay thế kinh nghiệm. Nhưng tôi tin rằng khi kết hợp cả hai, chúng ta sẽ tạo ra một lợi thế không ai có thể chống lại. Kinh nghiệm giúp chúng ta hiểu chiến trường, còn toán học giúp chúng ta tối ưu hóa quyết định và tránh sai lầm.”
Nhà vua nhìn sâu vào mắt Arith, dường như đang đánh giá từng lời nói của anh. “Được rồi, ta sẽ giao cho cậu một nhiệm vụ lớn hơn. Quân đội phương Nam đang chuẩn bị tấn công chúng ta từ biển. Họ có một hạm đội lớn và chiến thuật biển của họ nổi tiếng khắp vùng. Cậu có thể dùng toán học để giúp chúng ta không?”
Vài ngày sau, Arith đứng trên đồi cao nhìn ra biển. Trước mắt anh là một cảnh tượng hùng vĩ: hạm đội của quân phương Nam đang di chuyển nhanh chóng, chuẩn bị cho một cuộc đổ bộ lớn. Địa hình biển, thủy triều và tốc độ gió đều được anh tính toán một cách kỹ lưỡng.
Tướng Toran, người được giao nhiệm vụ cùng Arith giám sát trận chiến này, bước tới bên cạnh anh. “Cậu định tính toán thế nào với những con tàu kia?” Toran hỏi, giọng có chút đùa cợt nhưng cũng xen lẫn sự tò mò thực sự.
Arith mỉm cười, nhìn bản đồ mà anh đã vẽ trên một cuốn sổ nhỏ. “Tôi đã nghiên cứu thủy triều và gió ở khu vực này. Nếu chúng ta biết thời gian và hướng gió, chúng ta có thể xác định khi nào và ở đâu họ sẽ đổ bộ. Và khi đó, chúng ta sẽ chuẩn bị một đội quân phòng thủ ở những nơi mà họ không ngờ tới.”
Toran nhìn chăm chú vào bản đồ. “Nếu cậu sai, quân phương Nam sẽ quét sạch bờ biển của chúng ta.”
Arith không trả lời, thay vào đó anh tập trung vào các tính toán. Thủy triều lên cao vào buổi sáng, gió sẽ thổi mạnh từ phía Tây, điều này sẽ đẩy các con tàu lớn của quân phương Nam về phía bờ biển phía Đông. Nếu họ cố gắng đổ bộ ở đó, họ sẽ rơi vào bẫy mà quân Montalvia đã chuẩn bị.
Sáng hôm sau, trời quang đãng, biển lặng nhưng gió thổi mạnh từ phía Tây như Arith đã dự đoán. Các tàu chiến của quân phương Nam bắt đầu tiến đến gần bờ biển. Tướng Toran ra lệnh cho quân lính chuẩn bị tại các vị trí mà Arith đã chỉ định.
“Tôi hy vọng cậu không sai lần này,” Toran nói, mắt dõi theo từng con sóng.
Arith bình tĩnh đáp: “Tất cả đều đúng với tính toán. Họ sẽ đổ bộ ở phía Đông.”
Và rồi, như thể toàn bộ kế hoạch đã được vạch sẵn, hạm đội quân phương Nam bắt đầu tiến vào bờ biển phía Đông, nơi mà địa hình cản trở sự di chuyển nhanh của họ. Khi chân của binh lính phương Nam vừa chạm đất, quân đội Montalvia từ những ngọn đồi gần đó bất ngờ tràn xuống.
Trận chiến diễn ra ác liệt, nhưng với sự chuẩn bị kỹ càng và lợi thế về địa hình, quân đội Montalvia đã nhanh chóng đẩy lùi kẻ thù. Những con số của Arith, một lần nữa, đã giúp họ chiến thắng.
Khi trận chiến kết thúc, Tướng Toran đứng bên cạnh Arith, ánh mắt đầy sự ngưỡng mộ. “Cậu lại đúng một lần nữa. Những con số của cậu đã cứu chúng ta.”
Arith chỉ cười nhẹ. “Toán học không bao giờ phản bội chúng ta. Nhưng điều quan trọng là chúng ta phải biết cách sử dụng nó đúng lúc, đúng chỗ.”
Nhà vua Valen, sau khi nghe tin về chiến thắng, đã triệu Arith trở lại hoàng cung. “Cậu đã chứng minh rằng trí tuệ có thể thay đổi cục diện chiến tranh. Ta muốn phong cậu làm cố vấn chiến lược chính thức cho vương quốc.”
Arith cúi đầu, cảm thấy sự trách nhiệm lớn lao đè nặng trên vai. Nhưng với niềm tin vào toán học và khoa học, anh biết rằng anh sẽ còn tiếp tục mang lại nhiều chiến thắng hơn nữa cho Montalvia.