Sứ Mệnh Cứu Rỗi - Chương 2
Chương 2: Thử Thách Tại Rừng Đen
Khi Wukong rời khỏi lâu đài, ánh sáng mặt trời dần nhạt đi và trời tối dần. Anh đến cổng của Rừng Đen, nơi mà cây cối dày đặc và âm u như nhấn chìm toàn bộ ánh sáng từ phía trên. Âm thanh của các sinh vật hoang dã và tiếng gió rít qua các tán cây tạo nên một bầu không khí đầy bí ẩn.
Wukong: (Nhìn vào trong rừng, mỉm cười) “Đây có vẻ là thử thách đầu tiên của mình. Đã đến lúc làm quen với bóng tối.”
Wukong bước vào rừng, và ngay lập tức, anh cảm nhận được sự thay đổi trong không khí. Các tán cây mọc dày đặc, che khuất ánh sáng, và tiếng động lạ lùng từ những sinh vật không rõ hình dạng vang lên xung quanh anh.
Một con quái thú với đôi mắt sáng lấp lánh, thân hình to lớn và vảy lấp lánh từ trong bóng tối tiến ra, chặn đường của Wukong.
Quái thú: (Lên tiếng với một giọng nói gầm gừ) “Để vượt qua nơi đây, ngươi phải chứng tỏ mình xứng đáng. Ta sẽ không để ngươi tiếp tục nếu ngươi không vượt qua được thử thách của ta.”
Wukong: (Nghiêm túc, tay siết chặt gậy) “Tôi sẵn sàng. Hãy cho tôi biết thử thách của mình.”
Quái thú: (Rút ra một viên đá phát sáng từ trong thân mình) “Đây là viên đá trí tuệ. Ngươi phải giải mã câu đố này để mở đường đi. Nếu không, ngươi sẽ bị lạc mãi mãi trong bóng tối của Rừng Đen.”
Viên đá trên tay quái thú phát sáng, và một câu đố xuất hiện trước mặt Wukong:
“Tôi luôn ở phía trước bạn, nhưng không bao giờ đến gần. Tôi là thứ không thể được chạm vào, nhưng bạn có thể thấy tôi. Tôi là gì?”
Wukong nhìn vào câu đố, lặng lẽ suy nghĩ. Sau một khoảng thời gian, anh mỉm cười và trả lời:
Wukong: “Là chân trời.”
Quái thú: (Gật đầu) “Ngươi đã giải đúng. Đường đi qua đây sẽ được mở ra cho ngươi.”
Quái thú quay trở lại bóng tối, và một con đường mờ ảo, lấp lánh ánh sáng từ viên đá, hiện ra trước mặt Wukong. Anh tiếp tục đi sâu vào rừng, nhưng thử thách chưa kết thúc. Khi anh tiến về phía trước, những cạm bẫy khéo léo được giấu kín xuất hiện, từ những hố sâu đến những lưỡi dao sắc bén.
Wukong phải sử dụng cả sức mạnh và trí tuệ của mình để vượt qua những cạm bẫy này. Anh lẩn tránh những cạm bẫy nguy hiểm bằng cách quan sát kỹ lưỡng và hành động nhanh chóng. Khi cuối cùng đến được một khu vực rộng lớn hơn, anh thấy một chiếc đền cổ bị phủ bụi và rêu xanh. Trong đó, một cái hộp vàng được bảo vệ bởi một cơ chế phòng thủ phức tạp.
Wukong: (Nhìn vào cái hộp, tự nhủ) “Đây chắc chắn là nơi giấu phần đầu tiên của bảo vật.”
Anh bắt đầu giải mã cơ chế phòng thủ và mở hộp, bên trong là phần đầu tiên của bảo vật. Anh cầm lấy nó, cảm nhận được sức mạnh của nó, và chuẩn bị cho chặng tiếp theo của cuộc hành trình.