Sứ Mệnh Cứu Rỗi - Chương 3
Chương 3: Cung Điện Băng Giá
Wukong rời khỏi Rừng Đen và tiếp tục hành trình đến Cung Điện Băng Giá. Sau nhiều ngày đường, anh đến một vùng đất bao phủ bởi băng và tuyết. Cung điện khổng lồ hiện ra giữa các khối băng lấp lánh dưới ánh mặt trời yếu ớt. Những tảng băng lấp lánh như những viên ngọc quý, phản chiếu ánh sáng tạo ra một bức tranh tuyệt đẹp nhưng cũng đầy sự lạnh lẽo.
Wukong: (Ngước nhìn cung điện với sự ấn tượng) “Cung điện này chắc chắn không dễ chinh phục. Nhưng tôi phải tiếp tục.”
Khi Wukong bước vào cung điện, không khí lạnh lẽo làm tê cứng từng phần cơ thể của anh. Các bức tường được làm từ băng trong suốt, cho phép nhìn thấy những hình ảnh ma thuật di chuyển bên trong. Tại trung tâm cung điện, một nữ hoàng băng giá với làn da trắng như tuyết, mắt xanh lấp lánh như các viên đá quý, đứng chờ đón anh.
Nữ hoàng băng giá: (Nhìn Wukong với một ánh mắt sắc bén) “Người đã đến đây với mục đích thu thập phần của bảo vật. Nhưng trước khi có thể lấy được nó, ngươi phải vượt qua thử thách của ta.”
Wukong: (Nghiêm túc) “Tôi sẵn sàng. Hãy cho tôi biết thử thách của người.”
Nữ hoàng băng giá: (Nhấc tay, và một câu đố bằng băng xuất hiện trong không khí) “Để chứng minh sự xứng đáng của mình, ngươi phải giải câu đố này. Nếu ngươi thành công, phần của bảo vật sẽ thuộc về ngươi.”
Câu đố hiện lên trước mặt Wukong:
“Tôi không có cánh, nhưng tôi có thể bay. Tôi không có mắt, nhưng tôi có thể nhìn thấy. Tôi không có cơ thể, nhưng tôi có thể sống. Tôi là gì?”
Wukong nhìn câu đố, hơi nhíu mày. Anh nghĩ đến những phép thuật và khả năng của mình, cố gắng giải mã câu đố trong khi lạnh giá của cung điện không ngừng ảnh hưởng đến suy nghĩ của mình.
Sau một lúc lâu suy nghĩ, Wukong cuối cùng đưa ra câu trả lời:
Wukong: “Là gió.”
Nữ hoàng băng giá: (Mỉm cười và gật đầu) “Ngươi đã giải mã đúng. Đúng là gió. Ngươi đã chứng tỏ trí thông minh của mình.”
Nữ hoàng băng giá vẫy tay, và một phần của bảo vật, được giữ trong một khối băng trong suốt, từ từ hiện ra. Wukong nhận lấy phần bảo vật với lòng biết ơn.
Wukong: (Cầm phần bảo vật và cúi đầu) “Cảm ơn. Tôi sẽ tiếp tục hành trình và tìm kiếm các phần còn lại.”
Nữ hoàng băng giá: (Nhìn theo Wukong với ánh mắt cảm phục) “Hãy cẩn thận. Những thử thách còn lại sẽ không dễ dàng. May mắn sẽ luôn đồng hành với ngươi.”
Wukong rời khỏi Cung Điện Băng Giá, phần bảo vật đầu tiên đã được thu thập. Anh tiếp tục hành trình của mình, hướng về các thử thách tiếp theo, quyết tâm hoàn thành sứ mệnh cứu rỗi vương quốc.