Sự Phân Biệt Và Kỳ Thị - Chương 1
Chương 1: Những Nét Phân Biệt
Tại một ngôi làng nhỏ ở miền quê Việt Nam, sống một gia đình nhỏ với hai đứa con trai, An và Bình. Gia đình An là một trong những gia đình nghèo nhất trong làng. Cha mẹ An làm nghề nông, làm lụng suốt ngày nhưng thu nhập không đáng kể. An là cậu bé ngoan ngoãn, học giỏi nhưng thường xuyên bị các bạn trong lớp trêu chọc và xa lánh vì nhà nghèo.
Một ngày nọ, trường tổ chức một buổi diễn kịch, và An được chọn làm diễn viên chính. Tuy nhiên, một số phụ huynh đã phản đối việc một đứa trẻ nghèo được đóng vai chính. Thầy giáo đành phải nhường vai diễn chính cho một học sinh khác giàu có hơn. An buồn bã và cảm thấy mình bị đối xử bất công chỉ vì xuất thân từ gia đình nghèo. Lời thoại:
An: (vui mừng) Thầy ơi, con được chọn làm diễn viên chính ạ?
Thầy giáo: (mỉm cười) Đúng rồi, An. Em đã rất nỗ lực và diễn rất tốt. Thầy tin rằng em sẽ làm tốt vai diễn này.
Học sinh 1: (thì thầm với bạn) Sao thầy lại chọn thằng An nhỉ? Nó nhà nghèo mà.
Học sinh 2: (gật đầu) Đúng rồi, nhà nó bẩn thỉu thế mà cũng được làm diễn viên chính.
An: (nghe thấy, buồn bã) Nhưng con sẽ cố gắng hết sức mình, thầy ạ.
Phụ huynh 1: (nói với thầy giáo) Thầy ơi, tôi không đồng ý việc An được làm diễn viên chính. Con tôi mới là người xứng đáng.
Thầy giáo: (bối rối) Nhưng An diễn rất tốt và xứng đáng với vai diễn này.
Phụ huynh 2: (đồng tình) Đúng vậy, con tôi cũng nên được cơ hội này. Chúng tôi không thể để một đứa trẻ nhà nghèo như An đứng trước mọi người.
Thầy giáo: (thở dài) Được rồi, tôi sẽ xem xét lại.
An: (nước mắt lưng tròng) Thầy ơi, con đã làm gì sai?
Thầy giáo: (an ủi) An, không phải lỗi của em. Thầy rất tiếc, nhưng thầy buộc phải thay đổi quyết định.
An: (buồn bã) Con hiểu rồi, thầy.
Tối hôm đó, An về nhà với lòng nặng trĩu. Cậu ngồi trước hiên nhà, nhìn lên bầu trời đêm, lòng đầy tâm trạng.
Bình: (ngồi xuống cạnh An) Anh An, có chuyện gì vậy?
An: (thở dài) Anh không được diễn vai chính nữa, Bình à. Người ta nói nhà mình nghèo nên anh không xứng đáng.
Bình: (ngạc nhiên) Sao lại vậy? Anh An giỏi lắm mà.
An: (nhìn em trai, cố gắng mỉm cười) Không sao đâu, Bình. Anh sẽ cố gắng hơn nữa. Chúng ta không thể để hoàn cảnh gia đình làm nản lòng.
Mẹ An: (nghe thấy, bước đến) Các con, mẹ biết các con gặp nhiều khó khăn, nhưng mẹ tin rằng với lòng kiên trì và nỗ lực, các con sẽ vượt qua mọi thử thách.
An: (gật đầu) Vâng, mẹ. Con sẽ không bỏ cuộc. Con sẽ chứng minh rằng con có thể làm được, dù cho người ta có nghĩ gì đi nữa.
Buổi tối trôi qua trong yên lặng, nhưng trong lòng An đã quyết tâm hơn bao giờ hết. Cậu hiểu rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng cậu sẽ không để sự phân biệt và kỳ thị ngăn cản ước mơ của mình.