Sự Phản Bội - Chương 3
Chương 3: Sự Thật Phơi Bày
Sau cuộc đối chất căng thẳng với Nguyễn Long, Trần Hùng biết rằng anh phải đối mặt với sự thật đau lòng và chuẩn bị cho những gì sắp tới. Hùng quyết định triệu tập một cuộc họp với toàn bộ ban lãnh đạo và các nhân viên chủ chốt của công ty để công khai mọi việc.
Trần Hùng: “Thưa mọi người, tôi có một thông báo quan trọng. Gần đây, tôi đã phát hiện ra những giao dịch tài chính bất thường trong công ty. Sau khi điều tra kỹ lưỡng, tôi buộc phải thừa nhận rằng Nguyễn Long đã lợi dụng vị trí của mình để thực hiện các hành vi gian lận tài chính.”
Mọi người trong phòng họp đều ngạc nhiên và xôn xao. Một số người tỏ ra bàng hoàng, trong khi số khác thì giận dữ.
Nhân viên A: “Không thể nào, Long luôn là người đáng tin cậy. Tại sao anh ấy lại làm vậy?”
Trần Hùng: “Tôi hiểu cảm giác của mọi người. Long đã từng là người bạn, người cộng sự đáng tin cậy của tôi. Nhưng chúng ta không thể để cảm xúc cá nhân ảnh hưởng đến sự thật và tương lai của công ty.”
Sau cuộc họp, Hùng quyết định gặp trực tiếp ban kiểm soát nội bộ và luật sư của công ty để bàn bạc về các bước tiếp theo. Họ đồng ý rằng việc khởi kiện Nguyễn Long là cần thiết để bảo vệ quyền lợi của công ty và lấy lại niềm tin của nhân viên.
Luật sư: “Hùng, chúng tôi sẽ tiến hành thu thập thêm bằng chứng và chuẩn bị các thủ tục pháp lý. Việc này sẽ mất một ít thời gian, nhưng chúng tôi sẽ làm mọi thứ có thể để đảm bảo công lý được thực thi.”
Trần Hùng: “Cảm ơn mọi người. Chúng ta phải làm rõ mọi chuyện và không để bất kỳ ai phá hoại công ty của chúng ta thêm nữa.”
Những ngày tiếp theo, Hùng cảm thấy áp lực và mệt mỏi hơn bao giờ hết. Nhưng anh biết mình không thể dừng lại. Một buổi sáng, khi đang làm việc trong văn phòng, anh nhận được một cuộc gọi từ Nguyễn Long.
Nguyễn Long: “Hùng, tôi muốn gặp anh. Có nhiều điều tôi cần giải thích và mong anh cho tôi cơ hội để sửa sai.”
Trần Hùng: “Long, tôi không chắc mình có thể nghe thêm gì từ anh nữa. Nhưng nếu anh thật sự muốn nói, chúng ta có thể gặp nhau lần cuối.”
Họ hẹn gặp nhau tại một quán cà phê nhỏ, nơi mà họ từng bàn bạc và xây dựng những kế hoạch lớn cho công ty. Long xuất hiện với vẻ mặt hối lỗi, ánh mắt u buồn.
Nguyễn Long: “Hùng, tôi biết mình đã sai. Nhưng anh phải hiểu, tôi đã lâm vào tình cảnh khó khăn và không biết phải làm gì khác.”
Trần Hùng: “Long, tôi hiểu anh có thể gặp khó khăn. Nhưng việc phản bội lòng tin của tôi và lợi dụng công ty để trục lợi cá nhân là điều không thể chấp nhận.”
Nguyễn Long: “Tôi biết, và tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm cho hành động của mình. Nhưng xin anh hãy cho tôi một cơ hội để sửa sai và làm lại từ đầu.”
Trần Hùng: “Long, công ty đã mất mát quá nhiều vì hành động của anh. Tôi không thể đơn giản bỏ qua mọi chuyện. Anh phải chịu trách nhiệm trước pháp luật và các nhân viên của chúng ta.”
Long cúi đầu, không nói gì thêm. Hắn hiểu rằng mọi chuyện đã đi quá xa và không còn cách nào để quay lại. Cuộc gặp gỡ kết thúc trong sự im lặng nặng nề.
Trở về công ty, Hùng tiếp tục làm việc với luật sư và ban kiểm soát nội bộ. Các bằng chứng được thu thập đầy đủ và vụ kiện chống lại Long được chính thức nộp lên tòa án. Tin tức về vụ kiện nhanh chóng lan ra khắp nơi, gây chấn động trong ngành kinh doanh.
Nhà Đầu Tư Hoàng Minh: “Hùng, tôi đã nghe về những gì xảy ra. Tôi rất tiếc vì những khó khăn anh đang phải đối mặt. Tập đoàn HM sẽ tiếp tục hỗ trợ công ty của anh vượt qua giai đoạn này.”
Trần Hùng: “Cảm ơn ông Minh. Sự hỗ trợ của ông và tập đoàn HM là vô cùng quý giá đối với chúng tôi lúc này.”
Cuộc chiến pháp lý bắt đầu, và Hùng biết rằng đây chỉ là khởi đầu của một cuộc đối đầu đầy căng thẳng. Nhưng anh quyết tâm không để cho bất kỳ ai phá hoại công ty mà anh đã dày công xây dựng, và sẽ tiếp tục chiến đấu vì sự công bằng và sự phát triển bền vững của doanh nghiệp.