Sự Phục Hồi - Chương 2
Chương 2: Nỗi Lo Lắng và Hy Vọng
Wukong lao qua các cánh rừng, trái tim anh đập mạnh và nỗi lo lắng hiện rõ trên mặt. Anh tìm kiếm nguồn năng lượng chữa lành, nhưng ánh sáng yếu ớt của hoàng hôn khiến công việc trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. Đúng lúc này, một bức thư được gửi đến tay anh bởi một người đưa thư kỳ lạ, với thông điệp từ nhà hiền triết.
Wukong (mở bức thư và đọc): “Nếu bạn đang tìm kiếm phương thuốc để cứu bạn của mình, hãy đến gần hẻm núi phía Đông, nơi có một loại thảo dược tên là ‘Huyết Linh Hoa.’ Nó có khả năng chữa lành vết thương nặng. Nhưng hãy cẩn thận, nơi đó có những cạm bẫy nguy hiểm.”
Wukong nhét bức thư vào túi, đôi mắt anh sáng lên với hy vọng mới. Anh biết đây có thể là cơ hội cuối cùng để cứu Nhị Lan Thần.
Trở lại với Nhị Lan Thần, anh nằm im trên mặt đất, cảm giác đau đớn không thể tả. Một âm thanh lạ từ xa khiến anh tỉnh táo hơn, anh biết rằng đó là tiếng của những kẻ thù có thể đang đến gần. Anh tập trung toàn bộ sức lực còn lại để cảnh giác.
Nhị Lan Thần (thì thầm): “Wukong, hãy trở lại an toàn…”
Wukong tiếp tục hành trình của mình qua những cánh rừng rậm rạp và những hẻm núi nguy hiểm. Cuối cùng, anh tìm thấy hẻm núi phía Đông. Đó là một khu vực bí ẩn với những cây cối mọc rậm rạp và cạm bẫy được ngụy trang tinh vi. Wukong nhẹ nhàng bước qua những cạm bẫy, tìm kiếm dấu hiệu của ‘Huyết Linh Hoa.’
Sau một thời gian dài tìm kiếm, Wukong cuối cùng cũng nhìn thấy loài thảo dược quý giá. Đó là một loài hoa đỏ rực, phát sáng trong ánh sáng yếu ớt. Anh nhặt hoa cẩn thận, vừa lúc nghe thấy tiếng gầm rú của những kẻ thù đang tiếp cận.
Wukong (lẩm bẩm): “Phải nhanh chóng trở về. Không còn thời gian nữa.”
Wukong vội vàng rời khỏi hẻm núi, trở về cùng với ‘Huyết Linh Hoa’. Anh cảm thấy gánh nặng trên vai nặng nề hơn bao giờ hết, nhưng anh không thể dừng lại. Anh biết rằng số phận của Nhị Lan Thần phụ thuộc vào việc anh có thể trở về kịp thời hay không.
Khi Wukong quay trở lại với Nhị Lan Thần, trời đã tối. Anh thở phào nhẹ nhõm khi thấy bạn của mình vẫn còn ở đó, dù tình trạng của anh vẫn không tốt hơn nhiều.
Wukong: “Nhị Lan Thần, tôi đã tìm thấy ‘Huyết Linh Hoa.’ Đây là cơ hội của chúng ta.”
Nhị Lan Thần mở mắt, nhìn thấy loài thảo dược mà Wukong mang về. Dù đau đớn và mệt mỏi, anh cố gắng mỉm cười.
Nhị Lan Thần: “Cảm ơn… Wukong. Tôi tin tưởng anh.”
Wukong nhanh chóng sử dụng ‘Huyết Linh Hoa’ để chữa trị vết thương cho Nhị Lan Thần. Hy vọng đã trở lại với họ, nhưng con đường phục hồi vẫn còn đầy thử thách.