Sự Xuất Hiện Của Yêu Quái - Chương 4
Chương 4: Hiểm Họa Chưa Kết Thúc
Bình minh vừa ló dạng, Wukong và Nhị Lan Thần đã sẵn sàng bước vào cuộc chiến cuối cùng. Họ tiến về phía phong ấn, nơi mà từ xa đã có thể thấy một luồng yêu khí đen tối bốc lên từ mặt đất. Không khí nặng nề, như thể mọi sự sống đã bị hút cạn bởi thế lực tà ác đang chờ đợi.
Khi họ đến gần hơn, Vua Yêu Quái hiện ra trước mắt, to lớn và đáng sợ hơn bao giờ hết. Hắn đang đứng giữa vòng phong ấn gần như đã tan rã hoàn toàn, đôi mắt đỏ rực nhìn thẳng vào hai người như thách thức.
“Cuối cùng, ta cũng được tự do,” Vua Yêu Quái cười vang, giọng nói đầy mỉa mai và kiêu ngạo. “Các ngươi nghĩ rằng có thể ngăn cản ta sao? Các ngươi chỉ là những con rối trong bàn tay của ta mà thôi.”
Wukong nắm chặt gậy Như Ý, ánh mắt kiên quyết. “Chúng ta sẽ không để ngươi gây hại thêm nữa. Đây là nơi ngươi sẽ kết thúc.”
Nhị Lan Thần giơ cao Thần Mâu, ánh sáng chói lòa phát ra từ cây vũ khí thần thánh. “Ngươi đã bị phong ấn một lần, và lần này, ngươi sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.”
Vua Yêu Quái chỉ cười khinh miệt, rồi lao tới với tốc độ kinh hoàng. Cả Wukong và Nhị Lan Thần đều nhanh chóng né tránh, nhưng sức mạnh của hắn thật sự đáng sợ. Mỗi đòn tấn công của Vua Yêu Quái đều mang theo sức mạnh hủy diệt, khiến mặt đất rung chuyển và không khí xung quanh trở nên ngột ngạt.
“Nhớ kế hoạch của chúng ta!” Nhị Lan Thần hét lên, cố gắng giữ vững tinh thần.
Wukong gật đầu, rồi nhanh chóng sử dụng gậy Như Ý để chống đỡ những đòn tấn công dữ dội của Vua Yêu Quái. Trong khi đó, Nhị Lan Thần dùng Thần Mâu để tạo ra một vòng bảo vệ tạm thời, giúp họ có thời gian để chuẩn bị cho đòn tấn công quyết định.
“Bây giờ!” Nhị Lan Thần hét lớn, khi thấy Vua Yêu Quái tạm dừng lại, chuẩn bị tung ra đòn tấn công mạnh nhất của mình.
Wukong dồn hết sức mạnh vào gậy Như Ý, làm cho nó lớn lên gấp bội. Anh lao thẳng vào Vua Yêu Quái với tốc độ cực đại, nhắm thẳng vào tim của hắn. Cùng lúc đó, Nhị Lan Thần cũng sử dụng Thần Mâu để phát ra một tia sáng thần thánh, chiếu thẳng vào nơi mà gậy Như Ý sắp tấn công.
Cú đòn kết hợp của họ quá mạnh mẽ, đến mức nó tạo ra một vụ nổ năng lượng khổng lồ. Vua Yêu Quái gầm lên trong đau đớn, cơ thể hắn bị xé toạc bởi sức mạnh thần thánh từ đòn tấn công. Hắn cố gắng chống cự, nhưng vô ích. Cuối cùng, thân thể Vua Yêu Quái tan biến thành hư vô, chỉ còn lại tiếng thét cuối cùng vang vọng trong không gian.
Nhị Lan Thần và Wukong cùng ngã xuống đất, thở dốc vì kiệt sức. Họ nhìn nhau, mỉm cười nhẹ nhàng vì đã hoàn thành nhiệm vụ, nhưng nụ cười ấy nhanh chóng tắt ngấm khi họ nhận ra rằng mọi thứ chưa hề kết thúc.
“Cái gì… cái gì đang xảy ra?” Wukong hỏi, giọng đầy hoảng hốt khi thấy mặt đất xung quanh bắt đầu rung chuyển mạnh mẽ.
“Không thể nào… dù chúng ta đã tiêu diệt Vua Yêu Quái, nhưng phong ấn đã bị phá hủy hoàn toàn. Luồng yêu khí này không chỉ phụ thuộc vào hắn,” Nhị Lan Thần đáp, ánh mắt đầy lo lắng.
Từ nơi Vua Yêu Quái biến mất, một hố sâu khổng lồ bắt đầu mở ra, từ đó luồng yêu khí đen tối bốc lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Những yêu quái khác từ trong bóng tối bắt đầu xuất hiện, hung hãn và đầy sức mạnh hơn. Chúng không còn bị ràng buộc bởi phong ấn nữa.
“Chúng ta đã không kịp ngăn chặn sự lan tràn của yêu khí,” Nhị Lan Thần nói, giọng đầy sự bất lực. “Chúng sẽ tràn ra và gây hại cho toàn bộ thế giới.”
“Chúng ta cần rút lui và tìm cách khác,” Wukong nói nhanh, nắm lấy cánh tay của Nhị Lan Thần. “Ở đây không còn là nơi an toàn nữa.”
Nhị Lan Thần gật đầu, nhưng ánh mắt anh vẫn hướng về phía hố sâu đang lan rộng. “Chúng ta phải tìm sự giúp đỡ từ các vị thần khác, và nhanh chóng tìm cách phong ấn lại hố sâu này trước khi quá muộn.”
Cả hai vội vã rời khỏi nơi này, biết rằng một cuộc chiến lớn hơn đang chờ đợi phía trước. Số phận của thế giới vẫn chưa được quyết định, và hiểm họa thực sự vẫn còn ở đó, chỉ vừa mới bắt đầu.