Sức Mạnh Của Lửa - Chương 3
Chương 3: Những đêm lạnh giá
Ngọn lửa rực sáng trong đêm tối như một biểu tượng mới mẻ của hy vọng. Minh ngồi gần đống lửa, nhìn những người dân làng tụ tập xung quanh, khuôn mặt họ lộ rõ sự kinh ngạc và vui mừng. Đối với họ, ngọn lửa này là một điều kỳ diệu, mang lại cho họ sự ấm áp và ánh sáng trong màn đêm lạnh lẽo.
Những ngày sau đó, Minh dần quen với cuộc sống trong làng. Dù không thể giao tiếp hoàn toàn bằng ngôn ngữ, nhưng anh và dân làng đã bắt đầu hiểu nhau qua các cử chỉ và biểu cảm. Aya, cô gái trẻ luôn bên cạnh Minh, trở thành cầu nối giữa anh và những người dân làng khác. Cô học hỏi rất nhanh và dường như có khả năng hiểu ý Minh qua những cử chỉ đơn giản.
Một buổi tối, khi mọi người đang ngồi quanh đống lửa lớn, Aya đến bên Minh và ra hiệu muốn anh chỉ cho cô cách tạo ra lửa mà không cần đến cái bật lửa. Minh nhận ra rằng việc này quan trọng không kém, vì anh không thể mãi mãi phụ thuộc vào một cái bật lửa duy nhất. Anh gật đầu, rồi kéo Aya đến một góc riêng biệt, bắt đầu chỉ dẫn cho cô cách tạo lửa từ đá lửa và gỗ khô.
Minh cẩn thận hướng dẫn Aya cách chọn loại đá lửa phù hợp, cách cầm hai viên đá và đánh vào nhau để tạo ra tia lửa. Mỗi lần đá lửa va vào nhau, những tia sáng nhỏ nhảy ra, nhưng lửa chưa bùng lên ngay. Aya chăm chú theo dõi, cố gắng ghi nhớ từng chi tiết.
“Mình phải kiên nhẫn,” Minh thì thầm với chính mình, vừa để trấn an Aya, vừa như đang tự nhắc nhở bản thân.
Sau một vài lần thử, cuối cùng, một tia lửa bùng lên và bắt được vào đống gỗ khô. Aya nhìn ngọn lửa nhỏ nhảy múa trước mặt mình, đôi mắt cô ánh lên niềm vui sướng. Cô quay sang Minh, cười rạng rỡ.
“Lửa!” Aya kêu lên, dù chỉ là một từ đơn giản, nhưng đó là dấu hiệu rõ ràng của sự tiến bộ.
Minh gật đầu, cười đáp lại. “Đúng rồi, lửa. Em làm tốt lắm.”
Aya cẩn thận bảo vệ ngọn lửa nhỏ, khéo léo thêm những mảnh gỗ nhỏ để ngọn lửa lan rộng. Cô vui mừng khi ngọn lửa lớn dần lên, ánh sáng và hơi ấm tỏa ra xung quanh.
Những ngày tiếp theo, Minh bắt đầu hướng dẫn cho những người khác trong làng cách tạo lửa. Cả làng cùng nhau tập trung, xem Minh và Aya biểu diễn cách tạo ra ngọn lửa kỳ diệu. Từng người một, họ thử làm theo, và sau nhiều nỗ lực, họ bắt đầu thành công. Dần dần, mỗi gia đình trong làng đều có thể tự tạo lửa để nấu nướng và sưởi ấm.
Mặc dù lửa mang lại nhiều lợi ích, nhưng Minh cũng nhận ra rằng ngọn lửa có thể là một con dao hai lưỡi. Một đêm nọ, khi anh đang ngồi trong lều của mình, bỗng nghe thấy tiếng la hét bên ngoài. Minh lao ra ngoài và thấy một trong những túp lều đang bốc cháy dữ dội. Ngọn lửa đã lan sang những lều xung quanh, gây ra một khung cảnh hỗn loạn.
“Chết tiệt!” Minh thốt lên, chạy đến chỗ ngọn lửa. Anh biết rằng phải nhanh chóng dập tắt đám cháy trước khi nó lan rộng khắp cả làng. Nhưng trong lúc hoảng loạn, người dân không biết phải làm gì. Họ cố gắng dùng gậy để đập lửa, nhưng điều đó chỉ làm ngọn lửa lan rộng hơn.
“Aya! Nước!” Minh hét lên, và ngay lập tức, Aya hiểu ra. Cô lao đi cùng những người khác để mang nước từ sông về. Nhưng trong khi chờ đợi, Minh biết phải làm gì đó ngay lập tức. Anh chạy đến chỗ ngọn lửa, giật những tấm da thú từ những túp lều xung quanh và dùng chúng để che chắn, ngăn ngọn lửa lan rộng.
Khi Aya và những người khác quay lại với những thùng nước làm từ da thú, Minh nhanh chóng chỉ đạo họ dội nước lên ngọn lửa. Sau một hồi vật lộn, ngọn lửa cuối cùng cũng bị dập tắt, để lại một khung cảnh tan hoang và những người dân làng kiệt sức.
Minh ngồi xuống, thở phào nhẹ nhõm, mồ hôi chảy thành dòng trên trán. Aya ngồi xuống bên cạnh anh, nhìn Minh với ánh mắt lo lắng.
“Xin lỗi… vì đã gây ra chuyện này,” Minh nói, giọng trầm ngâm. Dù biết Aya không thể hiểu tất cả những gì anh nói, nhưng anh cảm thấy cần phải bày tỏ cảm giác của mình.
Aya nhẹ nhàng chạm vào vai Minh, ra hiệu rằng mọi chuyện đều ổn. Cô nói gì đó bằng ngôn ngữ của mình, nhưng Minh có thể cảm nhận được rằng cô đang trấn an anh, rằng lửa tuy mạnh mẽ nhưng chỉ cần biết cách kiểm soát, họ sẽ không gặp nguy hiểm.
Minh gật đầu, cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn. Anh biết rằng mình còn nhiều điều phải học về cuộc sống ở đây, và lửa chỉ là một phần của sự thay đổi lớn lao đang diễn ra.
Đêm đó, khi ngọn lửa mới được đốt lên ở giữa làng, Minh ngồi bên cạnh nó, nhìn ánh sáng bập bùng phản chiếu lên gương mặt của những người dân làng. Lửa đã trở thành một phần không thể thiếu của cuộc sống nơi đây, nhưng Minh cũng biết rằng còn nhiều thách thức đang chờ đợi họ.
Trong lòng Minh, một quyết tâm mới hình thành. Anh sẽ không chỉ dạy họ cách sử dụng lửa mà còn phải giúp họ hiểu rõ về sức mạnh và sự nguy hiểm của nó. Chỉ khi đó, ngọn lửa mới thực sự trở thành một người bạn đáng tin cậy trong cuộc sống nguyên thủy này.