Tahm Kench - Ác Quỷ Sông Sâu - Chương 1
Chương 1: Gương Mặt Dưới Nước
Dưới những tầng nước sâu và tối tăm của Runeterra, nơi ánh sáng mặt trời không thể chạm tới, là nơi cư trú của Tahm Kench, ác quỷ sông sâu. Hắn lang thang trong vùng nước đen của vực sâu, nơi âm thanh của thế giới trên mặt nước chỉ còn là những tiếng vọng mờ nhạt. Dòng nước quanh hắn uốn lượn như những vệt mực, phản chiếu gương mặt quái dị của hắn.
Tahm Kench ngồi trên một khối đá lớn, mắt hắn như hai viên đá quý lấp lánh trong ánh sáng mờ ảo của thế giới dưới nước. Hắn cười khúc khích, tiếng cười của hắn vang vọng qua các tầng nước, như những âm thanh của sự quái dị và tham lam.
“Ôi, những khát vọng của con người,” Tahm Kench thì thầm, đôi môi mấp máy. “Chúng luôn mang lại những bữa tiệc ngon lành.”
Đột nhiên, một vết nứt nhỏ xuất hiện trên mặt nước, ánh sáng từ thế giới trên cao chiếu xuống. Một hình bóng nhỏ bé, mỏng manh, bơi qua. Tahm Kench nhìn theo, nhận ra đó là một cá thể của sinh vật yếu đuối, đang cố gắng vượt qua sự áp lực của dòng nước chảy.
“Rõ ràng là một linh hồn sa ngã,” hắn tự nhủ. “Một cái bẫy tuyệt vời.”
Hắn bơi nhẹ nhàng về phía hình bóng đó, khiến dòng nước xung quanh chuyển động như những vòng xoáy mờ ảo. Linh hồn, một sinh vật nhỏ bé đang tìm kiếm ánh sáng và hy vọng, không hề biết rằng nó đang tiến đến gần cái kết định mệnh.
Khi Tahm Kench tiếp cận, hắn cảm nhận được sự sợ hãi và sự thất vọng của linh hồn đó. “Làm ơn, hãy cứu tôi!” linh hồn kêu lên, nhưng giọng nói của nó chỉ là những âm thanh vỡ vụn dưới nước.
Tahm Kench cười lớn hơn, một tiếng cười hài lòng và mỉa mai. “Ôi, nhỏ bé của ta, sao mà yếu đuối vậy. Đừng lo, ta sẽ giúp ngươi… nhưng không phải miễn phí.”
Linh hồn ngước nhìn hắn với ánh mắt mờ mịt. “Cái giá là gì?” linh hồn hỏi, nhưng sự lo lắng rõ ràng hơn bao giờ hết.
“Hãy cho ta biết khao khát sâu thẳm của ngươi,” Tahm Kench trả lời, “và ta sẽ giúp ngươi.”
Linh hồn, bị kẹt trong cơn đói khát và sự tuyệt vọng, kể về những giấc mơ không thể thực hiện và những tham vọng không bao giờ đạt được. Những lời kể của nó làm cho Tahm Kench cảm thấy hài lòng. Mỗi khao khát, mỗi thất vọng của linh hồn đó đều giống như một món ăn ngon lành đối với hắn.
“Thật là thú vị,” Tahm Kench nói với nụ cười thỏa mãn. “Ngươi muốn gì, ta sẽ cho ngươi cảm nhận.”
Nhưng khi linh hồn đang chuẩn bị cho những điều hứa hẹn, Tahm Kench đột ngột hút linh hồn vào bụng mình, không chút chần chừ. Linh hồn đó bắt đầu gào thét trong tuyệt vọng, nhưng Tahm Kench chỉ cảm thấy sự thỏa mãn từ việc thưởng thức những cảm xúc và tham vọng đó.
Sau khi xong việc, Tahm Kench nhắm mắt lại, cảm nhận sự thỏa mãn trong ánh sáng mờ ảo của thế giới dưới nước. Hắn biết rằng công việc của mình không bao giờ kết thúc. Luôn có những linh hồn sa ngã khác đang chờ đợi để được hắn thỏa mãn sự thèm khát đen tối của mình.
“Chà, một bữa tiệc tuyệt vời,” hắn nói trong sự hài lòng. “Hãy xem tiếp theo thế giới này sẽ mang lại điều gì cho ta.”
Và với đó, Tahm Kench tiếp tục hành trình của mình qua những dòng nước tối tăm, tìm kiếm những linh hồn bị mất, và thỏa mãn những khát vọng đen tối của chúng, trong khi ánh sáng mờ ảo của thế giới trên mặt nước vẫn tiếp tục chiếu sáng xa lắc, không biết gì về sự thèm khát và sự tham lam của ác quỷ sông sâu.