Tái cấu trúc quân đội - Chương 1
Chương 1: Sự Tái Sinh Của Gia Cát Lượng
Thế giới hiện đại đang ở trong một thời kỳ đầy biến động. Các quốc gia đối đầu nhau, và những cuộc xung đột quân sự ngày càng leo thang. Tại một thành phố lớn, trong một căn phòng tối của viện nghiên cứu quân sự, một sự kiện chưa từng có đã diễn ra: Gia Cát Lượng, chiến lược gia vĩ đại của thời Tam Quốc, tái sinh.
Anh ta mở mắt, nhìn xung quanh, thở chậm rãi để cảm nhận thế giới mới này. Trang phục hiện đại, chiếc áo sơ mi và quần dài, khiến Gia Cát Lượng thoáng bối rối. Ông đứng dậy, bước đi trong căn phòng chật hẹp, nơi đầy các thiết bị công nghệ cao mà ông chưa bao giờ biết đến.
Cửa phòng mở ra, một người đàn ông trẻ tuổi mặc đồng phục quân đội bước vào, ngạc nhiên khi thấy Gia Cát Lượng đã thức dậy. “Ngài… ngài thật sự là Gia Cát Lượng sao?” Người đàn ông hỏi, giọng chứa đầy sự hoài nghi.
Gia Cát Lượng quay lại, ánh mắt sắc bén, nhưng giọng nói bình tĩnh: “Đúng vậy. Ta là Gia Cát Lượng, người đã được sinh ra lại trong thời đại này. Ngươi là ai?”
Người đàn ông đứng thẳng người, chào ông theo kiểu quân sự. “Tôi là Đại úy Minh, thuộc lực lượng quân đội đặc nhiệm. Chúng tôi đã phát hiện ra ngài trong một thí nghiệm sinh học của chính phủ và… không thể tin được, nhưng dường như ngài đã thực sự tái sinh.”
Gia Cát Lượng gật đầu nhẹ. Ông cảm nhận được rằng số mệnh đã đưa ông đến thế kỷ này để thực hiện một nhiệm vụ lớn lao hơn. Ông bước tới cửa sổ và nhìn ra thế giới bên ngoài, nơi những tòa nhà cao tầng lấp lánh ánh đèn, dòng người hối hả di chuyển giữa sự phát triển và căng thẳng. Ông nhận ra một điều: chiến tranh vẫn tiếp tục, và thế giới đang cần một sự thay đổi.
“Thế giới hiện tại thế nào?” Gia Cát Lượng hỏi, không rời mắt khỏi khung cảnh thành phố.
Minh trả lời ngay lập tức: “Chúng tôi đang ở trong giai đoạn căng thẳng nhất của cuộc chiến tranh toàn cầu. Nhiều quốc gia đã tham gia vào các cuộc xung đột, và cuộc chiến này không giống bất kỳ điều gì trong lịch sử. Nó không chỉ là súng đạn và binh lính. Đây là cuộc chiến của công nghệ, thông tin, và những vũ khí hiện đại chưa từng có.”
Gia Cát Lượng quay lại, ánh mắt nghiêm nghị. “Một cuộc chiến không chỉ có máu và lửa, mà còn là sự kiểm soát tri thức và công nghệ. Ta hiểu rồi.” Ông dừng lại một chút, rồi tiếp tục. “Ngươi nói ta được tái sinh. Vậy mục đích là gì? Có phải là để cứu vãn thế giới này?”
Minh gật đầu, đôi mắt anh ta lấp lánh với niềm hy vọng. “Chính phủ đã phát hiện ra tiềm năng từ thời đại Tam Quốc, và họ tin rằng sự tái sinh của ngài có thể mang lại sự đột phá về chiến lược quân sự. Ngài đã từng tạo ra những chiến thuật bất khả chiến bại. Giờ đây, họ cần ngài để tái cấu trúc quân đội, dẫn dắt chúng ta đến một tương lai ổn định hơn.”
Gia Cát Lượng suy nghĩ trong giây lát. Ông nhớ lại những ngày tháng chiến đấu, những chiến công vang dội mà ông đã thực hiện, và cả những thất bại cay đắng. Ông biết rằng, thời đại đã thay đổi, nhưng những nguyên tắc cơ bản của chiến tranh và chiến thuật vẫn còn nguyên giá trị. Ông nhìn thẳng vào Minh, giọng nói trầm ấm nhưng kiên định: “Ta sẽ không chỉ cải cách quân đội. Ta sẽ xây dựng lại một lực lượng mạnh mẽ hơn, không chỉ dựa trên vũ khí mà còn trên tinh thần và sự đoàn kết của con người.”
Minh nghe thấy điều đó, như một tia sáng lóe lên trong lòng anh. “Ngài có kế hoạch gì, thưa Gia Cát tiên sinh?”
Gia Cát Lượng mỉm cười nhẹ. “Đầu tiên, chúng ta phải hiểu rõ sức mạnh của con người trước khi nắm vững công nghệ. Công nghệ chỉ là công cụ, nhưng chiến thắng đến từ trí tuệ và tinh thần của người lính. Hãy cho ta gặp những người lãnh đạo của các ngươi. Ta cần biết rõ họ có gì và thiếu gì.”
Minh khẩn trương: “Tôi sẽ sắp xếp ngay lập tức, thưa ngài.”
Tối hôm đó, trong một căn phòng họp tối giản nhưng hiện đại, Gia Cát Lượng gặp những người đứng đầu của lực lượng quân đội. Họ đều là những con người giàu kinh nghiệm, từng trải qua nhiều chiến trường, nhưng ánh mắt lại bộc lộ sự mệt mỏi và mất phương hướng.
“Thưa Gia Cát tiên sinh,” một vị tướng già cất giọng, “Chúng tôi đã nghe danh tiếng của ngài từ nhiều năm trước. Nhưng thời đại này khác xa so với thời của ngài. Ngài có chắc rằng những chiến lược cổ điển có thể áp dụng vào thế giới hiện đại này không?”
Gia Cát Lượng cười khẽ, nhưng nụ cười ấy mang đầy ẩn ý. “Thời đại có thể thay đổi, nhưng lòng người và bản chất của chiến tranh thì không. Các ngươi đang chiến đấu với một kẻ thù không rõ hình dạng, sử dụng công nghệ để kiểm soát mọi thứ. Nhưng kẻ thù thực sự là sự sợ hãi và hỗn loạn trong tâm trí. Ta sẽ chỉ cho các ngươi cách để biến sự hỗn loạn đó thành cơ hội.”
Một người khác trong phòng lên tiếng, giọng lo lắng: “Nhưng ngài định làm thế nào? Chúng ta cần một kế hoạch cụ thể, không phải những lời lẽ mơ hồ.”
Gia Cát Lượng đứng dậy, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm. “Ta sẽ dạy các ngươi cách biến quân đội thành một khối đoàn kết bất khả chiến bại. Đầu tiên, ta cần các ngươi hiểu rằng công nghệ chỉ là một phần của chiến tranh. Điều quan trọng là con người sử dụng nó ra sao.”
Ông quay sang Minh. “Hãy tập hợp tất cả những sĩ quan trẻ, những người sẵn sàng học hỏi. Chúng ta sẽ bắt đầu từ con người trước khi đến vũ khí.”
Minh gật đầu, trái tim tràn đầy sự phấn khởi. Gia Cát Lượng đã trở lại, và ông sẽ làm thay đổi cả thế giới hiện đại này bằng sự khôn ngoan và những chiến lược vĩ đại của mình.