Tại Cung Điện Thần Linh - Chương 4
Chương 4: Sự Can Thiệp Của Các Thần
Khi cuộc chiến giữa Wukong và Nhị Lan Thần trở nên ngày càng ác liệt, sự rung chuyển từ cuộc chiến đã thu hút sự chú ý của các thần linh khác. Những vị thần khác từ các miền không gian và thời gian bắt đầu tụ họp trong cung điện, cảm nhận được sức mạnh và sự hỗn loạn mà trận chiến này mang lại.
Trong khi Wukong tiếp tục tấn công bằng những đòn mạnh mẽ, Nhị Lan Thần, mặc dù bị áp đảo, vẫn cố gắng duy trì sự phòng thủ. Cơn mưa từ bầu trời thần thánh đang giảm dần, và các cây cối, vốn đã bị phá hủy bởi các cú đánh của Wukong, bắt đầu hồi phục.
Một vị thần, được biết đến với tên gọi Thái Dương Thần, xuất hiện giữa không gian, ánh sáng từ cơ thể của ông như một ngọn đuốc sáng rực trong đêm tối. Ông quan sát tình hình với ánh mắt nghiêm khắc, và quyết định can thiệp để ngăn chặn sự phá hủy thêm nữa.
Thái Dương Thần: (giọng trầm và quyền uy) “Wukong, Nhị Lan Thần, dừng lại ngay lập tức! Các ngươi đã đưa cuộc chiến này ra ngoài tầm kiểm soát, và sự hỗn loạn này đe dọa đến cả cung điện và sự hòa bình của các thế giới.”
Wukong và Nhị Lan Thần, mặc dù vẫn còn bừng bừng tức giận, đều phải tạm dừng chiến đấu để đối mặt với sự hiện diện của Thái Dương Thần. Wukong nhíu mày, nhưng ánh sáng từ Thái Dương Thần khiến anh không thể phớt lờ.
Wukong: (cảm thấy sự kiềm chế) “Thái Dương Thần, ngài đến thật đúng lúc. Ta đã không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc đấu tranh để khẳng định quyền lực và sự mạnh mẽ.”
Nhị Lan Thần: (nhìn Wukong với sự kiên nhẫn) “Ngài không thể giải quyết mọi thứ bằng sức mạnh. Hãy để cho sự cân bằng được phục hồi, và để các vị thần khác giúp chúng ta tìm ra một giải pháp.”
Thái Dương Thần gật đầu, nhìn về phía Nhị Lan Thần với sự đồng tình. Ông giơ tay lên và từ lòng bàn tay của mình, ánh sáng vàng rực rỡ lan tỏa ra, làm dịu bầu không khí và chữa lành các vết thương của cung điện.
Thái Dương Thần: (giọng nghiêm túc) “Các ngươi đều có lý do của mình, nhưng sự phá hủy không phải là con đường để đạt được mục tiêu. Cung điện Thần Linh cần được gìn giữ, và sự hòa hợp cần phải được khôi phục.”
Những vị thần khác cũng bắt đầu tụ tập quanh cung điện, mỗi người đều mang theo sự ủng hộ và sức mạnh của riêng mình. Các vị thần bắt đầu thực hiện những nghi lễ và phép thuật để khôi phục sự cân bằng và yên bình cho cung điện. Ánh sáng từ Thái Dương Thần hòa quyện với sức mạnh của các vị thần khác, tạo ra một màn sương sáng lấp lánh xung quanh cung điện.
Nhị Lan Thần: (nhìn Wukong với sự đồng cảm) “Ta hiểu sự khao khát của ngươi, Wukong, nhưng có thể có những con đường khác để đạt được mục tiêu mà không làm tổn hại đến tất cả.”
Wukong: (nhìn quanh với vẻ bất lực) “Có lẽ các ngươi đúng. Có lẽ ta đã quá mải mê với sức mạnh mà quên mất ý nghĩa thực sự của sự cân bằng.”
Cung điện Thần Linh dần trở lại trạng thái yên bình, nhưng căng thẳng giữa Wukong và Nhị Lan Thần vẫn còn hiện hữu. Những vị thần khác tiếp tục công việc của mình, khôi phục sự hòa hợp và chuẩn bị cho các bước tiếp theo. Câu chuyện của Wukong và Nhị Lan Thần chưa kết thúc, và sự lựa chọn của họ sẽ quyết định tương lai của cung điện và các thế giới.