Tái sinh với kiến thức hiện đại - Chương 1
Chương 1: Sự Tái Sinh Bí Ẩn
Bầu trời âm u, mưa lất phất rơi khi Hưng ngồi trong xe, mắt chăm chú nhìn màn hình điện thoại với hàng loạt thông tin về trí tuệ nhân tạo và chiến thuật quân sự. Đó là lĩnh vực mà anh đã dành cả cuộc đời nghiên cứu. Hưng vốn là một kỹ sư phần mềm, một người đam mê công nghệ và luôn khát khao tìm hiểu về sự kết hợp giữa chiến thuật quân sự cổ xưa và những công nghệ hiện đại.
“Tôi đã tìm ra cách tối ưu hóa hệ thống radar cảm biến…,” Hưng lẩm bẩm, mắt không rời khỏi những công thức phức tạp trên màn hình.
Đột nhiên, ánh đèn pha xe tải từ phía ngược chiều lao đến nhanh hơn anh kịp nhận ra. Một cú va chạm mạnh. Tất cả trở nên tối sầm lại.
Khi Hưng tỉnh dậy, anh cảm thấy cơ thể đau nhói, nhưng không phải vì vụ tai nạn. Điều gì đó đã thay đổi. Hơi thở anh nặng nề, không gian xung quanh hoàn toàn khác lạ. Tiếng ngựa hí vang lên từ xa, tiếng giáp trụ loảng xoảng và tiếng hò hét như từ một thế giới xa xăm nào đó.
“Đây là… đâu?” Hưng lẩm bẩm, cố gắng ngồi dậy.
Anh nhìn xuống bộ trang phục mình đang mặc – một bộ giáp sắt nặng nề và dính đầy bụi đất. Trên tay là một thanh kiếm cổ xưa, lưỡi kiếm đã mòn vẹt vì quá trình chiến đấu. Xung quanh là một cánh đồng trống trơn, cỏ bị đạp nát bởi những dấu chân ngựa. Hưng choáng váng, anh cố gắng tập trung vào môi trường xung quanh để tìm ra manh mối về nơi mình đang ở.
Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên từ phía sau:
“Ngươi tỉnh rồi sao? May mắn là ngươi không chết trong trận đánh vừa rồi.”
Hưng quay lại, nhìn thấy một người đàn ông cao lớn trong bộ áo giáp. Đó là một chiến binh mạnh mẽ, đôi mắt sắc bén nhưng đầy mệt mỏi. Hưng nhìn người đàn ông mà không thể tin vào mắt mình – đó không phải là những gì anh từng thấy qua sách vở hay phim ảnh. Người đàn ông trước mắt anh là Triệu Vân, vị tướng huyền thoại của Lưu Bị thời Tam Quốc.
“Triệu… Vân?” Hưng thốt lên, không thể kiềm chế sự ngạc nhiên.
“Ngươi biết ta sao? Chẳng có gì lạ, ta là tướng của Lưu Bị. Nhưng điều quan trọng bây giờ là ngươi phải hồi phục nhanh chóng, quân Tào Tháo không chờ ai cả.” Triệu Vân nói, giọng điệu nghiêm túc nhưng không kém phần nhân từ.
Hưng cảm thấy tim đập loạn xạ. Làm sao anh có thể xuyên không về thời Tam Quốc? Và hơn hết, anh lại được gặp nhân vật lịch sử mà anh chỉ biết qua sách vở và nghiên cứu? Không thể nào…
Anh cố gắng lấy lại bình tĩnh, nhanh chóng nhận ra rằng tình huống này có thể là một cơ hội để thay đổi lịch sử. Nếu anh đang ở thời Tam Quốc, và với kiến thức công nghệ hiện đại mà anh biết, anh có thể làm được điều gì đó để giúp Triệu Vân và quân Lưu Bị chiến thắng trong cuộc chiến này.
“Chúng ta… đang ở đâu? Chuyện gì đã xảy ra?” Hưng hỏi, cố gắng tỏ ra bình tĩnh.
“Chúng ta vừa trải qua một trận đánh khốc liệt với quân Tào Tháo. Ngươi may mắn sống sót, nhưng quân ta đang cần mọi sự trợ giúp có thể. Lưu Bị và Gia Cát Lượng đang đối mặt với sự bao vây của Tào Tháo, và ta phải trở lại để tiếp tục chiến đấu.” Triệu Vân trả lời, đôi mắt lộ rõ sự lo lắng.
Hưng suy nghĩ nhanh chóng. Nếu quân Lưu Bị đang gặp khó khăn, và nếu Tào Tháo thật sự là một đối thủ mạnh mẽ như lịch sử từng ghi nhận, anh cần phải làm gì đó để giúp họ thay đổi cục diện. Nhưng anh không phải là một chiến binh. Anh là một kỹ sư phần mềm, một nhà nghiên cứu chiến thuật. Làm thế nào anh có thể áp dụng những kiến thức hiện đại vào thời đại này?
“Triệu tướng quân,” Hưng bắt đầu, “nếu ta có thể giúp ngươi tìm ra cách cải thiện chiến lược, liệu ngươi có tin ta không?”
Triệu Vân nhíu mày nhìn Hưng, nhưng có lẽ vì đã chứng kiến sự sống sót kỳ lạ của anh, ông không thể bỏ qua lời đề nghị này.
“Ngươi có gì để đề xuất?”
Hưng ngẫm nghĩ một lúc, nhớ lại những kiến thức quân sự và công nghệ hiện đại. Anh bắt đầu giải thích về cách tổ chức quân đội theo mô hình hiện đại, sử dụng tín hiệu và ánh sáng để truyền thông tin nhanh chóng. Anh còn nhắc đến cách dùng địa hình để tạo ra lợi thế phòng thủ và chiến lược sử dụng cung thủ theo cách mới mẻ hơn, dựa trên nguyên tắc toán học về góc bắn.
“Ngươi đang nói điều gì đó khá lạ lùng, nhưng có vẻ hợp lý. Ta sẽ thử xem,” Triệu Vân nói sau một hồi trầm ngâm.
Hưng cảm thấy một luồng năng lượng tràn ngập trong cơ thể. Đây không chỉ là một cơ hội để sống sót, mà còn là cơ hội để anh thay đổi lịch sử. Với kiến thức công nghệ và chiến thuật hiện đại, anh có thể giúp Lưu Bị không chỉ trụ vững mà còn chiến thắng trong các trận đánh sắp tới.
Ngày hôm đó, Hưng và Triệu Vân cùng nhau lập kế hoạch cho cuộc chiến tiếp theo. Triệu Vân bắt đầu tin tưởng vào những chiến lược mà Hưng đưa ra, trong khi Hưng dần cảm thấy mình trở nên quan trọng trong cuộc chiến này.
Khi mặt trời dần lặn, tiếng binh lính rầm rập chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo vang lên khắp nơi. Hưng đứng bên cạnh Triệu Vân, nhìn về phía chân trời, nơi quân Tào Tháo đang tiến đến. Đây sẽ là thử thách đầu tiên của anh trong việc thay đổi lịch sử bằng kiến thức hiện đại. Trong lòng Hưng bừng lên niềm quyết tâm.
“Cuộc chiến này sẽ là khởi đầu,” Hưng thầm nghĩ, “và ta sẽ thay đổi tương lai bằng mọi cách.”