Tái sinh với kiến thức hiện đại - Chương 2
Chương 2: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Trận chiến tiếp theo đã gần kề. Trong doanh trại, Hưng đứng bên cạnh Triệu Vân, quan sát sự nhộn nhịp của binh lính đang chuẩn bị vũ khí và giáp trụ. Anh đã dành cả đêm để suy nghĩ về chiến lược. Mặc dù chưa bao giờ thực sự tham gia chiến đấu, Hưng hiểu rằng nếu anh có thể ứng dụng các nguyên tắc toán học và công nghệ đơn giản mà anh biết, có lẽ anh có thể tạo ra sự khác biệt trong trận chiến này.
Triệu Vân bước tới bên anh, tay cầm thanh trường kiếm, đôi mắt sắc lạnh nhưng đầy quyết tâm.
“Ngươi đã chuẩn bị xong chưa?” Triệu Vân hỏi, giọng nói đầy sự tin tưởng. “Chúng ta sẽ đối mặt với quân của Tào Tháo, và họ đông hơn rất nhiều.”
Hưng gật đầu. Anh đã trình bày kế hoạch của mình với Triệu Vân từ đêm qua – sử dụng cờ và tín hiệu lửa để truyền đạt lệnh nhanh chóng trên chiến trường, cùng với việc triển khai cung thủ ở các vị trí cao để tạo lợi thế tầm nhìn.
“Chúng ta không cần phải chiến đấu bằng sức mạnh,” Hưng nói. “Nếu ta có thể kiểm soát thông tin và vị trí chiến thuật, chúng ta sẽ chiến thắng.”
Triệu Vân khẽ cười, một nụ cười mang chút hoài nghi nhưng cũng có phần hy vọng. “Ta chưa bao giờ nghe đến kiểu chiến thuật này, nhưng có vẻ như ngươi biết mình đang làm gì.”
Hừng đông, tiếng kèn trống vang lên báo hiệu quân Tào Tháo đang tiến đến. Triệu Vân dẫn đầu đội quân của mình với bộ giáp bạc lấp lánh trong ánh mặt trời. Hưng đứng trong bóng cây gần đó, quan sát trận địa mà anh đã giúp sắp xếp từ đêm qua.
Từ trên cao, anh nhìn thấy đội quân của Tào Tháo đang tiến lại gần, hàng ngũ chỉnh tề và đầy áp đảo. Sự lo lắng lan tỏa trong lòng Hưng, nhưng anh tự nhủ rằng chỉ cần mọi thứ diễn ra theo kế hoạch, quân Lưu Bị sẽ có cơ hội chiến thắng.
“Bắt đầu đi,” Hưng thì thầm, tay ra hiệu cho một người lính gần đó.
Ngọn lửa đầu tiên bùng lên trên đỉnh đồi, báo hiệu cho các cung thủ chuẩn bị. Cờ trắng vẫy lên từ một điểm khác, cho phép Triệu Vân biết rằng quân của Tào Tháo đã tiến vào vùng bẫy. Hưng đã thiết lập các bẫy ngầm bằng cách đào các hố nhỏ nhưng sâu, phủ đầy đất cát để quân địch không thể nhìn thấy.
Khi quân Tào Tháo bắt đầu tiến qua vùng đất đó, những tiếng la hét vang lên. Nhiều binh lính rơi vào các hố, khiến hàng ngũ của họ trở nên rối loạn. Đây chính là thời điểm quan trọng.
“Bắn!” Hưng hét lên, và những mũi tên từ đội cung thủ được bắn ra từ các vị trí cao.
Mũi tên bay nhanh và chính xác, gây ra thiệt hại lớn cho quân Tào Tháo. Trong khi đó, Triệu Vân và đội kỵ binh lao thẳng vào trung quân của địch, chia cắt đội hình của họ và tạo ra sự hỗn loạn.
Khi trận chiến diễn ra, Hưng đứng từ xa, mắt dõi theo từng động tĩnh. Mặc dù anh không tham gia trực tiếp, nhưng mỗi tín hiệu anh ra lệnh đều đóng vai trò quan trọng trong việc điều phối trận đánh. Với cờ và tín hiệu lửa, quân của Lưu Bị có thể phản ứng nhanh chóng, trong khi quân Tào Tháo bị chậm chạp vì không có hệ thống truyền tin hiệu quả.
Cuối cùng, sau vài giờ chiến đấu, quân Tào Tháo bị đẩy lùi. Tiếng kêu của binh lính rút lui vang lên khắp chiến trường, trong khi quân Lưu Bị giành được chiến thắng vẻ vang.
Triệu Vân, sau khi đẩy lùi được địch, cưỡi ngựa quay lại gặp Hưng. Bộ giáp của ông dính đầy máu và bụi đất, nhưng đôi mắt sáng rực niềm vui chiến thắng.
“Ngươi đã làm được rồi,” Triệu Vân nói, giọng nói đượm vẻ tôn trọng. “Kế hoạch của ngươi đã cứu mạng chúng ta. Ta phải thừa nhận, ta đã nghi ngờ ngươi, nhưng ngươi thật sự có tài.”
Hưng thở phào nhẹ nhõm. Trái tim anh vẫn đập mạnh trong lồng ngực, nhưng niềm vui chiến thắng dâng tràn trong lòng. Đây chỉ mới là trận chiến đầu tiên, nhưng nó đã chứng minh rằng anh có thể sử dụng kiến thức của mình để thay đổi lịch sử.
“Cảm ơn Triệu tướng quân,” Hưng đáp lại, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm. “Đây chỉ là bước khởi đầu. Còn rất nhiều thứ ta có thể giúp các ngươi.”
Triệu Vân nhìn Hưng một lúc lâu, rồi gật đầu. “Ta sẽ dẫn ngươi về gặp Lưu Bị. Ông ấy cần nghe về ngươi.”
Trên đường trở về doanh trại chính, Hưng không ngừng suy nghĩ. Anh không chỉ đơn thuần là một kẻ bị ném vào thời đại này mà không mục đích. Giờ đây, anh nhận ra rằng mình có thể thay đổi cục diện lịch sử Tam Quốc. Với hiểu biết về công nghệ và chiến thuật hiện đại, anh có thể giúp Lưu Bị đánh bại Tào Tháo và xây dựng một thế giới mới, nơi những chiến lược thông minh có thể chiến thắng sự tàn bạo.
Khi mặt trời lặn, doanh trại của Lưu Bị hiện ra trước mắt. Hưng biết rằng cuộc gặp gỡ với Lưu Bị sẽ là dấu mốc quan trọng trong hành trình của mình. Anh chuẩn bị tâm lý cho cuộc đối thoại này, bởi đó có thể là cơ hội để anh thật sự tham gia vào cuộc chiến của thời Tam Quốc.
Trong lòng, Hưng thầm nhủ: “Lịch sử sẽ thay đổi, và ta sẽ là người viết lại nó.”