Tào Phi và Sự Kế Thừa Quyền Lực - Chương 2
Chương 2: Quyết Định Đầu Tiên
Cảnh Tại Đại Sảnh Triều Đình
Tào Phi ngồi trên ngai vàng, trong đại sảnh triều đình rộng lớn. Những chiếc cột đá cao vút lên trần, và ánh sáng từ các ngọn đuốc tạo nên một không gian uy nghiêm. Các tướng lĩnh và quan lại đứng thành hàng hai bên, ánh mắt tập trung vào Tào Phi, chờ đợi những quyết định đầu tiên của ông.
Tuân Úc bước lên phía trước, cúi chào Tào Phi, “Bệ hạ, tình hình các tỉnh biên giới đang rất bất ổn. Chúng ta cần có những hành động quyết liệt để bảo đảm sự trung thành của các tướng lĩnh địa phương.”
Tào Phi gật đầu, ánh mắt sắc bén, “Ta hiểu. Trương Liêu, ngươi hãy dẫn một đoàn quân đến các tỉnh biên giới. Ta muốn ngươi kiểm tra và báo cáo tình hình thực tế. Hãy đảm bảo rằng không có bất kỳ sự bất tuân nào.”
Trương Liêu cúi chào, “Tuân lệnh, bệ hạ. Ta sẽ xuất phát ngay lập tức.”
Cảnh Tại Trại Quân
Trương Liêu cùng đoàn quân nhanh chóng tiến đến các tỉnh biên giới. Trên đường đi, ông gặp nhiều tướng lĩnh và quan lại địa phương. Một trong số đó, Tướng quân Lã Mông, nổi tiếng là người cứng đầu và có nhiều bất mãn với triều đình mới.
Trương Liêu bước vào trại của Lã Mông, thấy ông ta đang ngồi bên bàn với vẻ mặt đăm chiêu. “Tướng quân Lã Mông,” Trương Liêu mở lời, “ta đến để kiểm tra tình hình và nghe báo cáo từ ngươi.”
Lã Mông nhíu mày, “Triều đình mới có thật sự quan tâm đến chúng ta không? Hay chỉ là muốn kiểm soát và áp đặt quyền lực?”
Trương Liêu giữ giọng điềm tĩnh, “Bệ hạ Tào Phi quan tâm đến sự ổn định và thịnh vượng của toàn bộ đế chế. Ông muốn nghe những khó khăn của các ngươi và tìm cách giải quyết. Hãy cho ta biết những vấn đề mà ngươi đang gặp phải.”
Lã Mông thở dài, “Chúng ta đang thiếu lương thực và vũ khí. Quân đội thì mệt mỏi sau những trận đánh kéo dài. Nếu triều đình thật sự quan tâm, hãy cung cấp cho chúng ta những gì cần thiết.”
Trương Liêu gật đầu, “Ta sẽ báo cáo lại với bệ hạ. Ngươi hãy giữ vững lòng tin. Chúng ta đều là những người phục vụ cho một mục tiêu chung.”
Cảnh Tại Đại Sảnh Triều Đình
Trương Liêu trở về triều đình và báo cáo tình hình. Tào Phi lắng nghe cẩn thận, khuôn mặt nghiêm nghị. “Các ngươi hãy chuẩn bị lương thực và vũ khí để gửi đến các tỉnh biên giới. Chúng ta cần đảm bảo rằng các tướng lĩnh và quân đội của chúng ta được hỗ trợ đầy đủ.”
Tuân Úc hỏi, “Bệ hạ, liệu chúng ta có nên gửi thêm quân tiếp viện không?”
Tào Phi suy nghĩ một lúc, rồi đáp, “Không cần thiết vào lúc này. Chúng ta hãy tập trung vào việc cải thiện điều kiện hiện tại và tăng cường sự hỗ trợ. Nếu tình hình trở nên tồi tệ hơn, chúng ta sẽ xem xét việc gửi thêm quân.”
Cảnh Kết
Các tướng lĩnh và quan lại đều nhận thấy sự quyết đoán và khôn khéo trong quyết định của Tào Phi. Ông không chỉ dựa vào sức mạnh quân sự mà còn chú trọng đến việc cải thiện điều kiện sống và làm việc của quân đội. Điều này giúp củng cố lòng tin và sự trung thành của các tướng lĩnh địa phương.
Trong căn phòng riêng, Tào Phi ngồi bên bàn làm việc, trước mặt là những cuộn giấy và sách vở mà Tào Tháo để lại. Ông biết rằng con đường phía trước còn nhiều khó khăn, nhưng với trí tuệ và sự quyết tâm, Tào Phi tin rằng ông có thể vượt qua mọi thử thách và xây dựng một đế chế vững mạnh, kế thừa và phát huy di sản của cha mình.