Taric - Người Giám Hộ Vũ Trụ - Chương 3
Chương 3: Tập Hợp Những Vệ Binh Ánh Sáng
Ánh sáng từ hành tinh Xenor dần hiện ra trước mắt Taric và Sora, lơ lửng giữa dải ngân hà mênh mông. Xenor là một hành tinh bí ẩn và cằn cỗi, nơi những chiến binh mạnh mẽ nhất từng sống để bảo vệ sự cân bằng vũ trụ. Tuy nhiên, nhiều thế hệ đã qua, và giờ đây nơi này chỉ còn là một vùng đất hoang vu, dấu tích của những cuộc chiến đã bị lãng quên.
“Xenor… đã quá lâu kể từ khi ta đặt chân đến đây,” Taric thì thầm, đôi mắt anh dõi theo những ngọn núi đen đúa, khô cằn dưới chân. Hành tinh này từng là nơi sinh sống của những chiến binh vĩ đại, nhưng giờ chỉ còn là bóng ma của quá khứ.
Sora nhìn quanh, môi cô nhếch lên thành một nụ cười nhẹ. “Nơi này thực sự không thay đổi mấy nhỉ? Vẫn luôn cô độc và khắc nghiệt như vậy.”
Taric gật đầu, nhưng trong lòng anh dậy lên một cảm giác lạ lùng. Xenor dường như đang che giấu điều gì đó, như thể hành tinh này không còn đơn thuần là một nơi bỏ hoang.
“Hắn ở đâu?” Sora hỏi.
“Kainen?” Taric nhíu mày, đôi mắt nhìn về phía xa, nơi đỉnh núi cao nhất của Xenor. “Hắn luôn ở trên đỉnh Đỉnh Quang Vinh, nơi hắn có thể thấy tất cả. Đó là nơi chiến binh mạnh nhất của Xenor đã từng trị vì. Ta chắc chắn sẽ tìm thấy hắn ở đó.”
Cả hai nhanh chóng di chuyển qua những cánh đồng đá nham thạch và những vách núi đen tối. Càng tiến gần đến Đỉnh Quang Vinh, không khí dường như trở nên lạnh lẽo hơn, một cảm giác như có gì đó đang chờ đợi họ.
Khi họ đến gần đỉnh núi, một bóng đen cao lớn xuất hiện trước mặt họ. Đứng sừng sững trên vách đá là Kainen, một chiến binh khổng lồ trong bộ giáp bạc lấp lánh, ánh sáng từ vũ trụ phản chiếu trên bộ giáp của anh. Đôi mắt đỏ của Kainen sáng rực trong bóng tối, đôi vai rộng và sức mạnh cơ bắp của anh hiện rõ dưới ánh sáng yếu ớt của các vì sao.
“Kainen!” Taric gọi to, giọng vang vọng khắp ngọn núi. “Là ta, Taric!”
Kainen chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Taric và Sora. Một sự im lặng căng thẳng kéo dài trong vài giây, trước khi Kainen bước tới gần hơn, mỗi bước chân như dội lại trên mặt đất đá.
“Taric…” Giọng của Kainen trầm và uy nghi, nhưng trong đó có sự ngạc nhiên. “Đã quá lâu rồi.”
Taric tiến lên, đặt tay lên vai Kainen, ánh mắt ấm áp. “Đúng vậy. Nhưng chúng ta không có thời gian để ôn lại kỷ niệm. Ta đến đây vì một lý do rất nghiêm trọng.”
Kainen nhìn sâu vào mắt Taric, rồi gật đầu. “Ta đã cảm nhận được điều gì đó đang xảy ra trong vũ trụ. Năng lượng của các vì sao không còn như trước nữa. Ngươi đến đây để tìm kiếm câu trả lời, phải không?”
Taric hít một hơi sâu, gật đầu xác nhận. “Đúng. Ta cảm nhận được sự thức tỉnh của Azael. Hắn đã trở lại.”
Những từ đó vang lên như một tiếng sấm, khiến không gian xung quanh trở nên nặng nề hơn. Kainen im lặng một lúc, đôi mắt của anh ánh lên sự cảnh giác. “Azael… ta đã nghĩ rằng hắn đã bị phong ấn vĩnh viễn.”
“Ta cũng từng nghĩ như vậy,” Taric nói. “Nhưng sự thật là phong ấn không đủ mạnh để giữ hắn mãi mãi. Và lần này, hắn mạnh hơn rất nhiều.”
Kainen nắm chặt tay lại, đôi mắt anh nhìn xa xăm về phía bầu trời đêm. “Nếu Azael thực sự đã trở lại, thì vũ trụ này sẽ không có nơi nào an toàn. Ngươi có kế hoạch gì?”
Taric nhìn thẳng vào mắt Kainen, giọng anh cứng rắn. “Chúng ta không thể chiến đấu một mình. Ta đang tập hợp những chiến binh mạnh nhất của các vì sao để đối mặt với hắn. Chúng ta cần ngươi, Kainen. Ngươi là một trong những chiến binh mạnh nhất mà ta biết, và chỉ có sự hợp sức của tất cả chúng ta mới có thể ngăn chặn Azael.”
Kainen im lặng trong giây lát, rồi anh gật đầu dứt khoát. “Ta sẽ chiến đấu bên cạnh ngươi, Taric. Nhưng ta muốn ngươi hiểu rằng, nếu chúng ta thất bại… tất cả sẽ mất. Vũ trụ này sẽ bị nuốt chửng trong bóng tối vĩnh cửu.”
Sora bước lên, ánh mắt cô đầy sự quyết tâm. “Chúng ta sẽ không thất bại. Với sự giúp đỡ của ngươi và những chiến binh khác, chúng ta sẽ đánh bại Azael.”
Kainen nhìn Sora, đôi mắt anh thoáng chút ngạc nhiên. “Ngươi là ai?”
“Sora,” cô trả lời, nở một nụ cười nhẹ. “Chiến binh ánh sáng từ Astralis. Ta đã chiến đấu bên cạnh Taric trong nhiều cuộc chiến, và ta sẽ tiếp tục làm điều đó.”
Kainen gật đầu chấp nhận, nhưng đôi mắt anh vẫn giữ sự thận trọng. “Tốt. Chúng ta sẽ cần tất cả sức mạnh mà chúng ta có thể tập hợp.”
Taric mỉm cười, cảm nhận được sự mạnh mẽ của đồng đội cũ đã trở lại. “Vậy là chúng ta đã có ba người. Nhưng chúng ta vẫn cần nhiều hơn thế. Ta có một người nữa cần tìm – Leora, phù thủy ánh sáng từ hành tinh Nebulos. Cô ấy có khả năng điều khiển tinh vân và ánh sáng của hàng ngàn ngôi sao. Nếu có cô ấy, đội quân của chúng ta sẽ hoàn chỉnh hơn.”
Kainen nhướn mày, đôi mắt sắc bén. “Leora? Ta nghe nói về cô ấy. Một phù thủy hùng mạnh nhưng khó đoán. Cô ấy có sẵn lòng giúp chúng ta không?”
Taric thở dài. “Ta không chắc. Leora rất độc lập và khó tin tưởng vào người khác. Nhưng nếu ta có thể thuyết phục cô ấy rằng sự tồn tại của vũ trụ này đang bị đe dọa, ta tin rằng cô ấy sẽ đồng ý tham gia.”
Kainen gật đầu. “Nếu vậy, ta sẽ đi cùng ngươi. Chúng ta không thể để ngươi tự mình đối mặt với Leora.”
Sora cười nhẹ. “Nghe như chúng ta sẽ có thêm một thử thách nữa trước khi đối mặt với Azael.”
Taric nhìn qua Kainen và Sora, cảm thấy sự mạnh mẽ trong đội ngũ của mình. “Đúng vậy. Và cuộc chiến thực sự vẫn còn ở phía trước. Nhưng với sức mạnh của tất cả chúng ta, ta tin rằng vũ trụ sẽ không bị nhấn chìm trong bóng tối. Azael có thể mạnh, nhưng ánh sáng của những ngôi sao sẽ không bao giờ tắt.”
Với quyết tâm kiên định và niềm tin vào sự đoàn kết của những chiến binh ánh sáng, Taric, Sora và Kainen cùng nhau hướng về hành tinh Nebulos, nơi mà họ sẽ tìm kiếm sự giúp đỡ từ Leora – phù thủy ánh sáng, để chuẩn bị cho cuộc đối đầu quyết định với thực thể hủy diệt cổ xưa, Azael.
Cuộc hành trình tiếp tục, và cơn bão đen tối vẫn đang rình rập vũ trụ.