Taric - Người Giám Hộ Vũ Trụ - Chương 6
Chương 6: Cuộc Tấn Công của Azael
Khi Taric và nhóm của mình bước vào Đền Tinh Tú, không gian xung quanh trở nên tĩnh lặng và đầy uy nghiêm. Đền được bao phủ bởi những tinh thể lấp lánh, phát ra ánh sáng mềm mại từ các ngôi sao cổ đại đã tắt lụi. Ở trung tâm, một ngôi sao lớn, tĩnh tại nhưng rực rỡ, đứng giữa những cột đá cao vút, phản chiếu khắp nơi thứ ánh sáng huyền ảo của cả thiên hà.
Leora bước lên trước, đôi mắt tím của cô nhìn chăm chú vào ngôi sao đang tỏa sáng. “Đây là Tinh Thể Cổ Đại, nguồn sức mạnh mà các ngôi sao cổ đại đã lưu giữ lại từ thời kỳ sơ khai của vũ trụ. Nó là chìa khóa duy nhất để đánh bại Azael.”
Taric gật đầu, nhưng trước khi anh có thể đáp lời, một cảm giác bất thường bất ngờ xuất hiện trong không gian. Không khí dường như trở nên ngột ngạt, ánh sáng từ Tinh Thể Cổ Đại bắt đầu chập chờn, như thể có một sức mạnh đen tối đang áp chế nó.
Kainen nhíu mày, quay người lại, giọng anh đầy căng thẳng. “Có điều gì đó không ổn… Các ngươi có cảm nhận được không?”
Sora cũng ngay lập tức nhận ra. “Đúng vậy… Năng lượng của vũ trụ đang bị khuấy động. Có thứ gì đó… đang đến.”
Taric ngừng lại, đôi mắt anh nhìn chăm chú vào khoảng không phía xa ngoài Đền. Một luồng năng lượng u ám bắt đầu len lỏi qua các bức tường, bóng tối bao trùm lấy ánh sáng. Taric hít một hơi sâu, biết rằng thời khắc này cuối cùng đã đến. Azael – thực thể hủy diệt cổ xưa, đã thức tỉnh hoàn toàn và đang chuẩn bị tấn công.
“Chúng ta bị phát hiện rồi,” Taric nói, giọng anh căng thẳng. “Azael biết chúng ta đang cố gắng lấy sức mạnh từ các ngôi sao cổ đại. Hắn sẽ không để chúng ta dễ dàng thực hiện điều đó.”
Ngay lập tức, một tiếng nổ lớn vang lên từ bên ngoài Đền, mặt đất rung chuyển dữ dội. Từ trên bầu trời, những vệt sáng đen tối rực lên, nhấn chìm ánh sáng của các vì sao. Bóng tối dường như lan ra từ mọi phía, bao phủ cả bầu trời và mặt đất. Taric và các đồng đội quay đầu, thấy một đội quân bóng tối khổng lồ, những sinh vật hắc ám mà Azael tạo ra từ chính bóng tối của hắn, đang lao tới Đền Tinh Tú.
“Chúng ta bị bao vây rồi!” Kainen hét lên, giương vũ khí về phía trước. “Chúng đến từ khắp mọi nơi!”
“Đừng để chúng tiếp cận Tinh Thể!” Taric ra lệnh, vũ khí của anh phát ra ánh sáng mạnh mẽ, phản chiếu lại bóng tối đang lan rộng.
Leora nâng cánh tay lên, từ đôi bàn tay của cô, những tia sáng từ tinh vân bắn ra, đánh tan lũ sinh vật bóng tối đang lao tới. “Chúng ta không thể để mất Tinh Thể này! Nếu Azael chiếm được nó, vũ trụ sẽ chìm trong bóng tối vĩnh cửu!”
Trận chiến bắt đầu, ác liệt và khốc liệt hơn bất cứ thứ gì mà nhóm đã từng đối mặt. Các sinh vật bóng tối lao vào không ngừng, như những cơn sóng không bao giờ dứt. Sora xoay kiếm của mình, mỗi nhát chém phát ra tia sáng chói lóa, đánh bật những kẻ thù trước mặt cô. Kainen đứng giữa bọn chúng, dùng sức mạnh cơ bắp khổng lồ để nghiền nát từng sinh vật một, nhưng dòng chảy của chúng dường như không có điểm dừng.
Taric lao về phía trước, ánh sáng từ vũ khí của anh rực rỡ, như thể chính các vì sao đang chiến đấu cùng anh. Anh xoay tròn, từng đòn đánh của anh đánh tan những sinh vật hắc ám, nhưng anh biết rằng đây chỉ là quân tiên phong. Azael thực sự vẫn chưa xuất hiện.
“Chúng ta không thể giữ vững lâu hơn nữa!” Kainen hét lên, hạ gục một sinh vật bóng tối to lớn bằng một cú đấm mạnh mẽ. “Lũ này đến quá đông!”
Leora đứng giữa trận chiến, đôi mắt cô sáng rực. Cô biết rằng sức mạnh của các tinh vân có thể cầm chân lũ sinh vật, nhưng Azael mạnh hơn cả bóng tối này. Họ cần phải có được sức mạnh từ Tinh Thể Cổ Đại.
“Chúng ta phải lấy sức mạnh từ Tinh Thể ngay bây giờ!” Leora hét lên, đôi tay cô vươn lên trời, triệu hồi những tia sáng từ các ngôi sao xa xôi. “Nếu không, mọi thứ sẽ mất!”
Taric quay lại, thấy Leora đang chuẩn bị tạo ra một cơn bão ánh sáng lớn để bảo vệ Tinh Thể. Nhưng khi cô làm vậy, một lực đẩy mạnh mẽ từ bóng tối bất ngờ bắn tới, đánh thẳng vào cô, khiến Leora ngã xuống. Bóng tối bao trùm cô, như những chiếc vòi bạch tuộc đang cố gắng nuốt chửng ánh sáng trong cô.
“Leora!” Sora hét lên, cố gắng lao đến, nhưng bị chặn lại bởi những sinh vật bóng tối.
Taric nhìn thấy cảnh đó, trái tim anh nhói lên. Azael đã xuất hiện.
Từ khoảng không phía trước, một hình thù khổng lồ từ bóng tối xuất hiện. Azael, thực thể hủy diệt, mang hình dáng như một đám mây đen khổng lồ, với những cánh tay đầy gai nhọn và một đôi mắt đỏ rực sáng. Hắn lao tới, nhanh như một cơn bão, bao trùm mọi thứ xung quanh trong bóng tối đen ngòm.
“Azael…” Taric thì thầm, đôi mắt anh mở to. Hắn thật khổng lồ và mạnh mẽ hơn bất kỳ mô tả nào về hắn mà Taric từng nghe. Bóng tối của Azael nuốt chửng tất cả ánh sáng xung quanh, biến mọi thứ thành đêm tối vô tận.
Giọng nói trầm đục của Azael vang lên, như tiếng vọng từ hư không: “Ngươi nghĩ ngươi có thể ngăn chặn ta, Taric? Ánh sáng của các ngươi chỉ là tàn tro so với quyền năng của bóng tối vĩnh cửu.”
Taric siết chặt nắm tay, ánh sáng từ cơ thể anh rực lên. “Ta không sợ ngươi, Azael! Vũ trụ này sẽ không bao giờ thuộc về ngươi!”
Azael cười khinh miệt. “Ngươi sẽ sớm biết thôi, Giám Hộ Vũ Trụ. Sự hủy diệt của ngươi là điều không thể tránh khỏi.”
Ngay lập tức, Azael lao về phía Tinh Thể Cổ Đại, đôi mắt hắn rực sáng, toát ra năng lượng hắc ám khổng lồ. Nếu hắn chạm vào Tinh Thể, tất cả sẽ bị nhấn chìm trong bóng tối vĩnh cửu.
“Không!” Taric hét lên, lao tới với tất cả sức mạnh của mình, nhưng Azael quá nhanh và quá mạnh.
Leora, dù bị thương, cũng cố gắng đứng dậy, đôi tay cô phát ra ánh sáng từ tinh vân, nhưng sức mạnh của Azael áp đảo mọi thứ.
Đúng lúc đó, một ánh sáng mạnh mẽ hơn bất kỳ ngôi sao nào bừng lên từ Tinh Thể Cổ Đại. Ánh sáng đó không phải là của một ngôi sao đơn thuần mà là sức mạnh từ hàng triệu ngôi sao cổ đại kết hợp lại. Tinh Thể Cổ Đại đã thức tỉnh.
“Giờ là lúc của chúng ta!” Taric hét lên, ánh sáng từ Tinh Thể bao bọc anh và các đồng đội.
Với sức mạnh mới từ Tinh Thể, Taric và nhóm của mình chuẩn bị cho trận chiến cuối cùng với Azael. Vũ trụ đang nằm trên bờ vực của sự hủy diệt, nhưng ánh sáng từ các ngôi sao cổ đại vẫn còn một tia hy vọng cuối cùng. Trận chiến quyết định đã bắt đầu.