Tây Du Ký Báu Vật Thần Bí - Chương 10
Chương 10: Trở Về Và Bảo Vệ Thế Giới
Sau trận chiến quyết định với Yêu Ma Hắc Vương, Đường Tăng và các học trò của mình biết rằng nhiệm vụ bảo vệ bảo vật không chỉ dừng lại ở việc đánh bại yêu ma mà còn phải tìm cách giữ gìn bảo vật một cách an toàn và bền vững.
“Chúng ta không thể cứ mãi mang theo bảo vật này,” Đường Tăng nói, ánh mắt trầm ngâm nhìn viên ngọc phát sáng. “Nó cần được đặt ở một nơi an toàn hơn, nơi không ai có thể tìm thấy.”
Tôn Ngộ Không gật đầu. “Sư phụ nói đúng. Chúng ta cần tìm một nơi cất giữ bảo vật một cách vĩnh viễn và an toàn.”
Trư Bát Giới, luôn thích ăn uống và nghỉ ngơi, lần này cũng tỏ ra nghiêm túc. “Có lẽ chúng ta nên hỏi Tiên Nữ Hoa Quỳnh. Người chắc chắn sẽ biết nơi nào an toàn nhất.”
Cả nhóm đồng lòng quay trở lại khu rừng nơi họ đã gặp Tiên Nữ Hoa Quỳnh. Khi họ đến gần, ánh sáng từ viên ngọc dẫn đường, chiếu sáng cả khu vực và tạo ra một đường dẫn đến khu vực hoa nở rực rỡ.
Tiên Nữ Hoa Quỳnh xuất hiện, nụ cười dịu dàng trên môi. “Các ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ của mình một cách xuất sắc. Nhưng đúng như các ngươi đã nghĩ, bảo vật này cần được cất giữ ở một nơi an toàn hơn.”
“Xin Tiên nữ hãy chỉ dẫn cho chúng tôi,” Đường Tăng nói, cúi đầu kính cẩn.
Tiên Nữ Hoa Quỳnh nhẹ nhàng đưa tay ra và từ tay nàng, một bản đồ cổ hiện ra. “Đây là bản đồ dẫn đến Thánh Điện Bảo Vật, nơi mà chỉ những người có lòng chính trực và dũng cảm mới có thể đặt chân đến. Ở đó, bảo vật sẽ được bảo vệ bởi các linh hồn và phép thuật mạnh mẽ nhất.”
Cả nhóm cảm ơn Tiên Nữ Hoa Quỳnh và bắt đầu hành trình theo bản đồ. Họ đi qua những ngọn núi cao, băng qua những dòng sông rộng và vượt qua những sa mạc mênh mông. Cuối cùng, họ đến một thung lũng xanh tươi, nơi Thánh Điện Bảo Vật nằm ẩn mình giữa những ngọn đồi yên bình.
Thánh Điện Bảo Vật hiện ra trước mắt họ với vẻ uy nghiêm và cổ kính. Những bức tường trắng tinh khôi, những ngọn tháp cao vút và ánh sáng rực rỡ từ những viên ngọc khắc sâu vào bức tường.
“Đây là nơi thích hợp nhất để cất giữ bảo vật,” Tôn Ngộ Không nói, giọng đầy thán phục.
Họ bước vào Thánh Điện, cảm nhận được sự bình yên và tĩnh lặng bao trùm. Trên bệ đá chính giữa điện, họ đặt viên ngọc thần bí. Ngay lập tức, viên ngọc phát sáng rực rỡ, tạo ra một luồng sáng mạnh mẽ bao quanh cả thánh điện.
“Cảm ơn các ngươi đã đưa bảo vật đến đây,” một giọng nói vang lên. Đó là giọng của linh hồn bảo vệ Thánh Điện, một vị thần cổ xưa với vẻ mặt hiền từ. “Bảo vật này sẽ được an toàn mãi mãi. Hãy yên tâm rằng nó sẽ không rơi vào tay kẻ xấu.”
Đường Tăng và các học trò cúi đầu kính cẩn. “Chúng tôi nguyện sẽ bảo vệ thế gian khỏi mọi thế lực hắc ám và giữ gìn hòa bình.”
Vị thần mỉm cười, ánh mắt đầy niềm tin. “Các ngươi đã chứng minh được lòng dũng cảm và chính trực. Hãy trở về và tiếp tục con đường chính nghĩa của mình.”
Khi họ rời khỏi Thánh Điện, ánh sáng từ viên ngọc vẫn tỏa sáng rực rỡ, như một ngọn đuốc dẫn đường cho họ. Đường Tăng và các học trò tiếp tục hành trình, biết rằng dù còn nhiều thử thách phía trước, nhưng với lòng quyết tâm và sự đoàn kết, họ sẽ vượt qua mọi khó khăn để giữ gìn hòa bình cho thế gian.
Họ trở về ngôi làng nhỏ, nơi hành trình bắt đầu, được chào đón bằng niềm vui và sự biết ơn của dân làng. Mọi người tụ tập quanh họ, lắng nghe câu chuyện về những cuộc phiêu lưu và trận chiến anh dũng.
“Chúng ta đã làm được,” Đường Tăng nói, giọng đầy tự hào. “Nhưng hành trình của chúng ta vẫn chưa kết thúc. Hãy tiếp tục tiến bước và bảo vệ thế gian bằng mọi giá.”
Cả nhóm đồng lòng gật đầu, ánh mắt sáng lên đầy quyết tâm. Họ biết rằng với lòng chính trực và sự đoàn kết, họ sẽ vượt qua mọi khó khăn để giữ gìn hòa bình cho thế gian. Và thế là, họ lại lên đường, tiếp tục hành trình bảo vệ thế gian khỏi mọi thế lực hắc ám, mang lại hy vọng và bình yên cho tất cả mọi người.